Thứ Hai, 5 tháng 5, 2014

* THĂM MỘ CON

Vào một trong những ngày nghỉ lễ vừa qua tôi đã đi thăm con. Một mình con nằm nơi xa xôi chẳng có bạn bè, người thân - tận nghĩa trang Yên Kỳ (Bát Bạt Sơn Tây). Khi ấy con còn quá nhỏ, chưa đầy 4 tuồi, một căn bệnh hiểm nghèo giữa những ngày bom đạn và nắng nóng đã cướp đi sinh mạng của con. Tôi không bao giờ đủ can đảm nghĩ lại về toàn bộ những ngày, giờ, giây phút ấy...



Nơi con yên nghỉ:


 
 NGÔ QUỐC ANH
(1968 - 1972)

 

Ngược đời - mẹ viếng mộ con !
Ra đi từ thủa con còn thơ ngây
Bao năm, bao tháng, bao ngày
Nỗi niềm thương nhớ tràn đầy con tim.
* * *
Nay mai về với tổ tiên
Mới được mãi mãi ở bên con mình…

NHỮNG TẤM ẢNH CÒN LẠI SAU HƠN 4 MƯƠI NĂM
 
 
Lúc 1 tháng, 1968.
Lúc 3 tháng, ở nơi sơ tán ven rừng núi Đại Từ Thái Nguyên, 1969.




1 năm.


 



 




Với bác, chị ruột mẹ cháu.

Biển Bãi Cháy Hạ Long Quảng Ninh, 1971.




 



30 nhận xét:

  1. Cầu chúc cho cháu yêu an lành. Em xin chia sẻ cungf chị...

    Trả lờiXóa
  2. Thương quá! Em thật sự không biết. Xin chia sẻ cùng chị trong những ngày này...

    Trả lờiXóa
  3. Cảm ơn Song Thu đã chia sẻ.

    Trả lờiXóa
  4. Đọc mấy dòng tin, mấy vần thơ và xem những tấm ảnh này tôi thực sự xúc động, thương cháu bé thật đáng yêu và từ tận đáy lòng muốn gửi lời chia sẻ cùng Mẹ cháu – bạn Tiến Hoàn. Thật là một mất mát đau thương và to lớn, tuy đã hơn 40 năm rồi, nhưng không gì bù đắp nổi! Một lần nữa xin bạn Tiến hoàn nhận lời chia sẻ, an ủi và cảm thông của tôi – một người bạn QL từ phương xa gửi về. VH.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất cảm động trước sự chia sẻ của bạn từ Ucraina xa xôi. Cảm ơn bạn nhiều. Chúc bạn và gia đình được an toàn trong những ngày này.

      Xóa
  5. Ngược đời,mẹ viếng mộ con
    Lá vàng còn đó,chồi non đã tàn...
    Xin chia sẻ cùng chị. Thanhthuoc thấu hiểu nỗi lòng của chị,nỗi lòng của người mẹ. Chị cả TT đã mất liên tục 3 thằng con trai rất khôi ngô:Một đứa chết vì tả,một đứa bị thương hàn, còn một đứa bị bom... TT rất ngạc nhiên là không hiều nghị lực nào, sức lực nào giúp chị vượt qua ngần ấy nỗi đau! Chị lưu giữ được những tấm hình thật quý!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn thanhthuoczvolen đã đồng cảm và chia sẻ sự mất mát to lớn của chị bạn. Chị thật có nhiều nghị lực đáng khâm phục, mong chị được bình an. (Ảnh của cháu bị hỏng và mất mát nhiều, may mà còn giữ lại được số ảnh này bạn ạ).

      Xóa
  6. Chia sẻ nỗi đau mãi không thể nguôi của bạn.50 năm trước bệnh uốn ván đã cướp đi cuôc sống của em trai út bốn tuổi của mính.Mĩnh đã ngất khi người ta đưa em đi,mẹ mình thì già đi một cách nhanh chóng Mình hoàn toàn thấu hiểu nỗ đau của bạn. Cầu chúc cháu yêu yên nghỉ an lành nơi chin suối !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Huyền đã thấu hiểu và chia sẻ. Sự mất mát nào cũng đau đớn Huyền ạ. Nhưng đối với những người mẹ thì không còn gì đau hơn. Mẹ của Huyền đã phải chịu đựng nhiều, bạn đã rất hiểu và thương mẹ phải không.

      Xóa
  7. Hoàn ơi, Quốc Anh đã ra đi hơn 40 năm rồi, nhưng với người mẹ vẫn như vừa đây thôi. Hãy để cho cháu yên giấc nơi vĩnh hằng. Thời ấy chúng mình đều vất vả, chúng ta sơ tán mỗi đứa một nơi và hầu như không có liên lạc gì. Tình cờ gặp nhau ở HN mới biết QA đã không còn vì bệnh hiểm nghèo, lúc ấy chỉ biết ôm nhau mà khóc, sau đó lại lật đật về nơi sơ tán. Chiến tranh đã lấy đi của chúng ta bao năm tháng tuổi trẻ, chúng ta dều khổ như nhau.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Phương đã an ủi nhiều lần. Tôi cũng không muốn khuấy động giấc ngủ của cháu, nhưng nhân chuyến đi thăm mộ về muốn đưa những hình ảnh lên để lưu lại mãi và thế là lại làm cho vết thương lòng tái phát.

      Xóa
  8. Chia sẻ cùng chị gái nỗi buồn đau quá lớn chị nhé ! Cầu chúc cháu an lành miền xa thẳm
    Chúc chị mọi điều tốt đẹp nhất

    [img]http://d4.violet.vn/uploads/blogs/730648/4a4338ca_3cf203f8_cda8dbd97a5c4daedfaeffbwo8.gif[/img]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Bach Dương đã luôn chia vui sẻ buồn cùng mình. Chúc BD luôn hạnh phúc.

      Xóa
  9. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mỗi một ra đi mỗi một buồn !
      Nhưng mà ta phải đứng lên luôn.
      Chuyện đã xa rồi, đành khép lại;
      Đường đời còn phải bước dồn hơn !.

      Xóa
    2. Chuyện buồn khép lại từ lâu
      Bao năm che dấu nỗi đau trong lòng
      Bởi còn thở thì còn phải sống
      Vì cuộc đời, vì những người thân
      Cảm ơn cụ đã ân cần
      Cho lời khuyên nhủ chẳng ngần ngại chi.

      Xóa
  10. Thật đau lòng khi thấy cháu mới 4 tuổi mà phải nằm xa mẹ .Không ngờ TH và NDC phải chịu nỗi đau mất con ,đạo PHẬT nói cuộc đời trên thế gian là bể khổ ,thật đúng .Thành tâm chia buồn với các bạn ,!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Duy Khắc à, hồi học sinh mình có đọc Hồi Ký của Các Mác (Carl Marks). Khi ông mất một đứa con ông đã viết, Không nỗi đau nào bằng nỗi đau mất con. Mình không hiểu hết nhưng rất ân tượng và nhớ mãi. Đến khi nó vận vào mình mình mới hiểu. Cảm ơn bạn đã chia sẻ.

      Xóa
  11. Bỗng hình ảnh Quốc Anh (16 hàng Chuối HN) trong xa xăm lại hiện về.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có lần mình đưa Quốc Anh khoảng 2-3 tuổi đến nhà Lệ ở 6 ĐTĐ, Lệ bật nhạc và cháu còn nhảy theo nhạc làm cả nhà vui, khi ấy có mặt cả ông, bà. Những ngày tháng không bao giờ quay trở lại, chỉ còn đọng lại trong ký ức xa xăm.

      Xóa
  12. Bây giờ mới biết LTH mất 1 cháu. Thành thật chia buồn cùng 2 bạn. Cố gắng như bát nước nguội dần chứ càng nghĩ càng thấy đau lòng. Cái thời chúng ta nuôi con thuốc men, y tế chẳng có gì, nên các cháu phải chịu nỗi thiệt thòi, Bách khoa có 8 cháu bj biến chứng của sởi mà 7 cháu chết, mỗi con LLan nhà mình sống, nhờ chị Nhạn . Bây giờ nghĩ lại vẫn thấy run.chào !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hồi ấy còn chiến tranh, thông tin kém, mình và bạn không lần nào gặp nhau từ khi giải tán trường cho đến năm 1987 - họp mặt ở chỗ Xuân Thắng phố Huế thì phải, mình nhớ thế không biết có đúng không. Cảm ơn bạn đã chia sẻ.

      Xóa
  13. Em biết tất cả chuyện này, nhưng em ko bao giờ dám gợi lại nỗi đau của cô. Chính em và Thúy đã đi cùng cô và QA (khi đó còn trong bụng mẹ) trên một toa chở than từ Quán triều về HN vào lúc 2 giờ sáng. Cô đưa em và Thúy về 16B Hàng chuối ngủ, sáng hôm sau mới về nhà.
    Khi QA mất em cũng biết nhưng lúc đó em đang ở Thuận thành (Bắc ninh bây giờ, nơi sơ tán của trường ĐH Mỏ địa chất). Cô giữ gìn sức khỏe nhé!
    Giờ chắc QA đã siêu thoát rồi cô ạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình đã quên biến sự việc ấy, Lan nói giờ mình mới nhớ mang máng hôm Lan và Thùy về nhà mình ... Hồi ấy mình khá gần gũi với lớp của Lan (ở Xóm Núi). Khi cháu mất các bạn lớp Lan đã ra trường rồi mà. Cảm ơn Lan đã nhớ cháu và những kỷ niệm quý giá về một thời gian khó.

      Xóa
  14. gửi lời chia buồn với T.H! mong H. luôn giũ gìn sức khỏe thật tôt.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Thanh đã chia sẻ. Mình vẫn khỏe. Mong Thanh cũng giữ gìn sức khỏe để sống vui vẻ hạnh phúc cùng con cháu.

      Xóa
  15. Lá vàng còn ở trên cây
    Lá xanh đã rụng, trời hay chăng trời!
    Xin chia sẻ những mất mát đau lòng cùng cụ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cây già thì sống dẻo dai
      Cây non lại sống chỉ vài ba năm
      Trách Trời sao quá vô tâm
      Gieo bao tang tóc dưới trần gian đây.
      (Cảm ơn cụ đã chia sẻ).

      Xóa
  16. Cảm ơn tất cả các bạn đã thương cháu và cảm thông, chia sẻ cũng như an ủi mẹ cháu. Thực lòng tôi không muốn nhắc lại chuyện đau buồn này. Nhân thăm mộ cháu muốn đưa lên những bức ảnh còn lại để lưu giữ làm kỷ niệm lâu dài. Chẳng ngờ gợi lại nỗi đau cho mình và vô tình làm các bạn cũng phần nào thấy buồn lây. Xin thành thực xin lỗi tất cả mọi người.

    Trả lờiXóa

*****************************************************
:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)

* Click vào dòng Đăng ký qua email để nhận thông báo trả lời comment.
* DÙNG CÁC THẺ SAU ĐỂ ĐƯA VÀO COM:
- Ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
- Video: [youtube]Link Video[/youtube]
- Nhaccuatui: [nct]Link nhạc[/nct]
- Link : CLICK HERE
*******************************************************

Lên Trên! Xuống Dưới! - See more at: http://hieuvathuongdalat.blogspot.com/2014/10/button-len-tren-xuong-duoi-hien-voi.html#sthash.FxGNpEBy.dpuf