Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

* Hai chiến sĩ bắt sống 20 tên địch

Ông cha ta đánh giặc

Hai chiến sĩ dùng mưu bắt sống 20 tên địch

QĐND - Một buổi chiều trong chiến dịch Điện Biên Phủ 1954, 2 chiến sĩ quân báo thuộc Đại đoàn 308 là Dương Quảng Châu và một đồng chí tên Nguyên được giao nhiệm vụ túc trực tại góc rừng, ngay cạnh một con suối để canh gác và giữ đồ cho đội quân báo đi trinh sát.

Trong lúc chờ đợi đồng đội trở về, hai đồng chí phát hiện có 20 tên lính ngụy đang chuẩn bị qua suối. Sau một thoáng bối rối, Châu chợt nảy ra một ý nghĩ hết sức táo bạo. Sau khi bàn bàn bạc, Nguyên nhanh chóng chuyển 10 chiếc ba lô, bao gạo và tài liệu vào bụi rậm rồi cầm súng tiểu liên núp sau lùm cây, còn Châu thì xốc tiểu liên, băng mình ra bờ suối. Đợi lúc 20 tên địch đang bì bõm giữa làn nước chảy xiết, anh xông ra chĩa súng vào toán địch hô to:

- Tất cả giơ tay lên!

Đôi mắt anh quắc lên, rực lửa:

- Toàn đại đội vây chặt, không được để tên nào chạy thoát.

Bị bất ngờ, bọn địch hốt hoảng giơ tay. Theo lệnh anh, tất cả lên bờ, tập hợp thành hàng ngang, rồi bỏ súng xuống.

Anh lại thét lớn:

- Toàn đại đội ở nguyên vị trí! Trung đội 1 cử 1 đồng chí ra tước vũ khí địch.

- Rõ! Từ trong lùm cây, Nguyên đáp lại thật to rồi chạy vụt ra, mang tất cả súng địch vào bên trong. Xong đâu đấy, anh tiếp tục cầm súng hướng về đám tù binh không rời một giây.

Khi đội quân báo trở về, Châu báo cáo toàn bộ sự việc với đội trưởng. Đội trưởng khen “các cậu giỏi thật”. Sau đó đội trưởng đội quân báo đến gặp tên chỉ huy tranh thủ khai thác tin tức. Sáng hôm sau, đội trưởng phân công Châu, Nguyên cùng một số chiến sĩ khác áp giải 20 tên tù binh về phía sau.

Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

* "Chỉ cần 1 ngày là tìm ra nguyên nhân cá chết"

THỨ TƯ, 27/04/2016 17:50 - báo Phụ Nữ VN -  (Copy từ Facebook LTH - 28/04/2016 : https://www.facebook.com/letienhoan)
.
Theo TS Nguyễn Duy Thịnh, cơ quan chức năng đang đi lòng vòng trong việc tìm nguyên nhân khiến cá chết hàng loạt. Ông khẳng định để làm rõ điều này, chỉ cần thời gian một ngày.
.
- Có ý kiến cho rằng nguyên nhân cá chết là do Công ty Formosa (Hà Tĩnh) xả thải trực tiếp hóa chất ra biển, quan điểm của ông thế nào?

PGS.TS Nguyễn Duy Thịnh: Tôi theo dõi vụ việc này rất sát qua thông tin báo chí đăng tải. Nhiều người đại diện cho cơ quan nhà nước đưa ra câu trả lời về nguyên nhân cá chết mà theo tôi như sách giáo khoa đã dạy là: Cá sẽ chết vì thiếu chất oxy; chất hữu cơ nhiều quá sinh ra độc tố khiến cá chết, hay sóng vỗ mạnh quá cá cũng chết.

Tuy nhiên, tôi khẳng định, cá ở các tỉnh miền Trung bị chết chắc chắn là do ngộ độc trong nước. Đặc biệt, cá chết hàng loạt, trong đó có nhiều loại sống dưới tầng đáy và trong cùng một thời điểm thì độc tố phải rất mạnh. Còn độc tố đó là gì thì phải trực tiếp làm mới xác định được.

Khi sự việc xảy ra, chúng ta phải nghi ngờ đơn vị nào có khả năng gây ra. Trên dải bờ biển ấy, Formosa là đơn vị có nhiều nghi vấn nhất. Theo ý kiến của tôi, có thể cá bị ngộ độc do nước thải công nghiệp rất độc và khả năng do Công ty Formosa là cao nhất.

- Làm thế nào để xác định nguyên nhân cá chết, thưa ông?

PGS.TS Nguyễn Duy Thịnh: Ta đặt vấn đề thế này, cá ăn phải đồ độc mới chết. Vì vậy, chỉ cần phân tích ngay con cá đã chết sẽ tìm ra nguyên nhân. Với cá, ta sẽ phân tích mang cá, vì nó hít thở qua mang. Đương nhiên, độc tố sẽ tích ở mang nhiều nhất. Tại sao không phân tích cá mà cứ dò hết cái này đến cái kia, rồi ngồi phỏng đoán.

Khi xả chất thải ra biển, nước biển mênh mông nên độc tố sẽ bị pha loãng rất nhanh, nếu còn thì cũng chỉ rất ít. Tuy nhiên, bây giờ vẫn có thể lấy mẫu ngay trong ống mà công ty thải ra để xét nghiệm. Nếu công ty đã thải hóa chất, thì một phần đã trôi ra biển, nhưng một phần vẫn còn lưu trong ống. Với đường ống thải dài 1,5km, thì mình có thể dùng ống cao su luồn từ đầu này đến đầu kia, sau đó rút dần ra. Cứ 100m lấy 1 mẫu nước thì phân tích được ngay.

Tôi khẳng định mẫu nước này còn chính xác hơn rất nhiều mẫu ngoài biển, thế thì tại sao cơ quan chức năng không làm mà lại nhấn mạnh đến tính hợp pháp của cái ống. Không chỉ Formosa, mất cứ công ty nào khi xây dựng cũng phải có hệ thống xả thải được cấp phép, vậy tranh cãi làm gì. Cái chính là ống đó xả chất gì ra ngoài và đã qua xử lý hay chưa.

- Ông đánh giá thế nào về cách xử lý của cơ quan chức năng trong thời gian qua.

PGS.TS Nguyễn Duy Thịnh: Tôi cho rằng cơ quan chức năng xử lý lòng vòng, phản ứng chậm và có nhiều khuất tất.

Thứ nhất, một ngư dân lặn và phát hiện chất màu vàng trong ống thải và đến báo cho đồn biên phòng. Đồn biên phòng cũng báo lên cơ quan chức năng. Câu hỏi đặt ra là tại sao cơ quan chức năng không phản ứng kịp thời để có phương án, trong khi người dân báo từ rất sớm. Đến khi sự việc xảy ra, thì phải sau nhiều ngày mới lấy mẫu thì còn gì mà phân tích.

Thứ hai, doanh nghiệp nhập tới gần 300 tấn hóa chất để súc rửa ống. Tại sao cơ quan chức năng không đến kiểm tra, làm rõ đó là hóa chất gì, thành phần ra sao? Nếu cơ quan chức năng nói chất đó là cực kỳ độc nhưng cũng không biết là chất gì thì ai tin. Hơn nữa, sao không kiểm tra số hóa chất đó ngay xem còn đủ không. Nếu số lượng hóa chất còn đủ thì chưa dùng, còn thiếu thì dùng làm gì, thải đi đâu? Tại sao không làm rõ vấn đề trên?

Thư ba, tất cả dự án lớn nhỏ, bao giờ cũng có báo cáo đánh giá tác động môi trường. Vậy với Công ty Formosa, ai ký văn bản ấy. Bản kết luận ấy cho phép hay không cho phép xây dựng. Nếu cơ quan thẩm định bảo chưa đạt yêu cầu, thì ai là người ký cho quyết định xây dựng thì phải làm rõ và truy trách nhiệm. Nếu cơ quan chức năng đã ký kết luận đạt yêu cầu, thì phải thẩm định lại kết luận đó có đúng hay không.

Trường hợp kết luận đúng, nhưng kết quả thẩm định là không đúng thì chắc chắn người ký “ăn tiền” của doanh nghiệp hoặc không đủ năng lực thẩm định nhưng vẫn ký. Điều này không phải hiếm vì hiện nay nhiều cơ quan không đủ năng lực thẩm định nhưng vẫn cứ nhận.

Hiện tại, theo tôi Bộ Công an cần vào cuộc để đưa những kẻ “giết” chết môi trường ra pháp luật.

- Nếu giao cho ông tìm nguyên nhân cá chết thì bao lâu sẽ có kết quả?

PGS.TS Nguyễn Duy Thịnh: Tôi mà được giao làm vụ này thì sẽ thực hiện như các bước trên. Chắc chắn chỉ trong một ngày tôi sẽ tìm ra.

- Xin cảm ơn ông!

Theo Trần Hiếu - Phụ nữ Việt Nam

Ảnh 1 - cá chết dọc ven biển các tỉnh từ Hà Tĩnh đến Thừa Thiên - Huế
Ảnh 2 - PGS.TS Nguyễn Duy Thịnh (Viện Công nghệ Sinh học và Thực phẩm, Đại học Bách Khoa HN).


6Quang Chinh Vũ, Huynh Trung và 4 người khác
2 bình luận
2 lượt chia sẻ



Tạ Diệu Huyền Cám on TS Nguyễn Duy Thịnh

Đỗ Thi Lan Ô Thịnh nói rất đúng cô ạ ngay cái phòng PT của khoa mình cũng thừa sức xác định những độc chất HH mà F. thải ra. Nếu mt nước bị khuếch tán đi rồi thì lấy mẫu trong bụng cá càng đúng cô ạ ! Vấn đề em nghĩ ở chỗ khác, chắc là khó nói ạ.

Bỏ thích · Trả lời · 1 · 10 phút


Le Tien Hoan Đúng vậy Lan ạ. Chỉ vì những lý do gì đó mà không muốn làm thôi.


Thứ Tư, 27 tháng 4, 2016

* Cà phê giúp chống lại ung thư đại trực tràng

Một nghiên cứu của ĐH Nam California (Mỹ) chỉ ra rằng uống cà phê làm giảm nguy cơ ung thư đại trực tràng.

Ảnh minh họa từ internet

Các nhà nghiên cứu đã xem xét dữ liệu từ hơn 5.100 nam và nữ, họ được chẩn đoán bị ung thư đại trực tràng trong vòng 6 tháng qua và so sánh với 4.000 người không có tiền sử bị loại ung thư này.

Những người tham gia cho biết họ uống cà phê hàng ngày – cà phê hơi, hòa tan, không chứa caffein và đã lọc, cùng với uống các loại đồ uống khác. Các tác giả cũng hỏi thông tin về những yếu tố khác có thể ảnh hưởng tới ung thư đại trực tràng, bao gồm tiền sử gia đình, hoạt động thể chất, hút thuốc và chế độ ăn.

Kết quả cho thấy uống cà phê có liên quan với giảm nguy cơ ung thư đại trực tràng và càng uống nhiều cà phê, nguy cơ này càng thấp.

Ngay cả khi chỉ uống cà phê ở mức vừa phải cũng giúp phòng ung thư. Uống 1-2 khẩu phần cà phê mỗi ngày có liên quan tới giảm 26% tỷ lệ phát triển ung thư đại trực tràng. Nguy cơ này tiếp tục giảm 50% khi những người tham gia là người “nghiện” cà phê - uống nhiều hơn 2,5 khẩu phần cà phê mỗi ngày. Xu hướng này vẫn tồn tại, ngay cả sau khi các nhà nghiên cứu đã kiểm soát các yếu tố nguy cơ khác. Điều thú vị là cả hai loại cà phê chứa caffein và không chứa caffein đều liên quan tới giảm nguy cơ này. Như vậy tức là chỉ riêng caffein không chịu trách nhiệm về các thuộc tính bảo vệ của cà phê.

Cà phê chứa nhiều chất có tác dụng hỗ trợ hoàn toàn hoặc một phần sức khỏe của đại trực tràng. Cả caffein và polyphenol đều đóng vai trò như các chất chống oxy hóa, hạn chế sự phát triển tiềm ẩn của các tế bào ung thư.

Diterpen tăng cường khả năng bảo vệ cơ thể chống lại tổn thương oxy hóa, góp phần phòng ngừa ung thư và nhiều người cho rằng melanoidin - được sản sinh trong quá trình rang cà phê - có thể kích thích nhu động đại tràng. Hàm lượng những chất có lợi trong cà phê này có thể khác nhau phụ thuộc vào hạt, phương pháp rang và lên men.

Theo các tác giả, tin tốt là dữ liệu này cho thấy nguy cơ ung thư đại trực tràng giảm bất kể mùi vị hay dạng cà phê bạn yêu thích.

Theo BS Tuyết Mai/SKĐS

Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016

* Đến chơi nhà bạn Lê Minh Ngọc

Mấy năm nay mới lại đến thăm nhà bạn "Tỷ phú Đỏ". Ông bạn hơi mập ra, trí nhớ và sức khỏe có vẻ hơi kém đi một chút, nhưng đón tiếp bạn bè vẫn nhiệt tình chu đáo như xưa.




Tác phẩm này của phó nháy Nguyễn Khinh. Ông bạn mắt hơi loạn thị nên cứ tưởng chụp ai cũng đủ cả "đầu mình và chân tay" rồi, thế nhưng hóa ra là hai ông bạn quý của ông lại bị ... mất đầu... Hu!Hu!!! !!!

VIDEO

Sau khi được ăn, được nói lại được gói mang về (thạch dừa - cây nhà lá vườn do nhà máy của LMN sản xuất) chúng tôi được ông bạn cho xe đưa từng người về nhà, cách đó khoảng 14-15km. Thật cảm động hết chỗ nói.

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

* Bí mật ít biết bên trong thế giới ngầm buôn hàng độc

Không biết tự bao giờ, ở xứ ta nổi lên phong trào săn lùng hàng độc, hiếm. Hai từ “độc, hiếm” được hiểu theo đúng nghĩa đen của nó.

Giởi thiệu thêm bài liên quan:

Có thể đó là con rắn 3 đầu (vì rắn 2 đầu đã có người sở hữu); Có thể là một cục đá phát ánh sáng xanh; Có thể là một miếng kim loại khiến kính vỡ tan khi đặt cạnh; Có thể là đồng lạnh, đồng đổi màu, đồng hủy nến... Thế là hình thành nhiều đội ngũ “chuyên mua bán” hàng độc, hiếm.

Tôi đã len vào một đội “chuyên mua bán hàng độc, hiếm có “bản doanh” tại TP Hồ Chí Minh.

“Săn mồi”

Mất đến vài tháng tiếp cận, chúng tôi mới kết thân được Hợi, 32 tuổi, quê quán ở Đồng Tháp.

Hồi trước, Hợi là một thợ bạc (kim hoàn) chuyên gia công nữ trang cho các tiệm vàng. Tuy không giàu nhưng cũng có của ăn của để. Trong một dịp rất tình cờ (mà sau này Hợi mới biết không hề tình cờ), Hợi quen T.

Một ngày đầu năm 2012, Hợi trông giúp tiệm vàng cho người cô ruột. Đang ngáp ruồi vì rỗi việc thì Hợi trông thấy 1 chiếc ô tô du lịch dừng xịch trước cửa nhà. Chiếc ôtô nhả ra một người đàn ông đứng tuổi, ăn mặc rất sang trọng và giọng điệu trịch thượng: “Ê! Biết nhà thằng X, chủ tiệm vàng XX không?”. X là một đại gia kinh doanh vàng ở khu vực, ai cũng biết, huống hồ Hợi là dân thợ bạc.


Con gà trên khóa chốt của bàn ủi này được giới lừa đảo “hàng Đ” (tức hàng độc) cho là đồng lạnh có giá hơn 100 triệu đồng/con. 

Biết nhưng bực cái giọng trịch thượng, Hợi hỏi lại gay gắt: “Kiếm làm chi?”. Gã đứng tuổi nói oang oang: “Tôi là Thiếu tướng T bên Tổng cục Nghiên cứu không gian của Bộ Quốc phòng. Thằng X hẹn tôi mua một món hàng đặc biệt, vô giá. Nó đưa tôi địa chỉ rất cụ thể nhưng tôi tìm mãi không được. Có lẽ tôi bị nó lừa rồi”.

Nghe đến món hàng “đặc biệt, vô giá”, Hợi chuyển từ trạng thái bực bội sang tò mò, hỏi vị khách: “Món gì mà đặc biệt lại vô giá?”.

“Thiếu tướng” T cũng chuyển sang thái độ ôn hòa, trả lời: “Em không có cửa để xem món hàng này đâu. 500 triệu đôla đấy. Người khác muốn xem phải đặt tiền cọc ít nhất 2.000 đôla tôi mới cho xem. Tuy nhiên, nếu em chịu chỉ nhà thằng X, tôi sẽ chỉ nhận đặt cọc của em vài chục thôi. Xem xong, tôi sẽ trả lại tiền cho em”.

Nghĩ mình cũng chẳng mất gì lại được thỏa mãn trí tò mò. Hợi chấp nhận đặt cọc 50 triệu đồng. Bằng vẻ mặt nghiêm trọng. “Thiếu tướng” T ngó trước nhìn sau rồi thì thào: “Đây là món hàng bí mật quốc tế. Tổng cục Nghiên cứu Không gian của Bộ Quốc phòng mới có quyền sở hữu. Suốt mấy chục năm nay tôi chỉ có nhiệm vụ đi săn tìm món hàng cho Bộ Quốc phòng. Bộ Quốc phòng dùng vật này trao đổi vũ khí đem về phục vụ Tổ quốc(?). Ở nước ngoài, món hàng này có giá hơn 500.000 tỷ đôla. Họ mua để nghiên cứu, bảo lưu tính hóa học của kim loại quý. Vì được giao nhiệm vụ đi thu mua nên tôi lén chừa lại một ít, bán ra ngoài kiếm vài tỷ tiền lời nuôi vợ con. Nếu em thật sự muốn xem thì phải thuê khách sạn để đảm báo bí mật tôi mới ra lệnh cho em út mang hàng tới. Tôi đảm bảo, xem xong bảo vật quốc tế này, em sẽ không tiếc nuối cuộc đời ý nghĩa này nữa. Nếu không đúng, tôi sẽ bồi thường thời gian cho em, mỗi giờ 5.000 đôla”.

Trí tò mò bị kích thích cao độ, Hợi đánh liều mượn tiền của vợ với lời hứa sẽ trả lại vào sáng hôm sau.
Thử... “hàng”

Tối hôm đó, “Thiếu tướng” T cùng với 1 nhóm 5 người đến khách sạn do Hợi thuê. Vừa bước vào phòng, “Thiếu tướng” đuổi Hợi ra ngoài với lý do: Phòng ngủ ô uế cần được tẩy trừ.

Hợi ra ngoài đứng chờ khoảng 5 phút thì “Thiếu tướng” gọi vào. Hợi suýt ngất khi thấy T đã thay bộ thường phục thành bộ sắc phục quân đội với hàm Tướng trên vai. 5 người kia cũng xúng xính bộ quân phục mang hàm tá, úy. Ai cũng đeo bao tay cao su đứng chờ lệnh. Trên bàn có sẵn một cục đá xù xì, màu đen, có kích thước bằng đầu gối. Hợi toan chạm tay vào thì bị 5 “sĩ quan tùy viên” ngăn cản: “Nó có chứa chất phóng xạ kịch độc, chạm tay vào anh sẽ bị lở loét toàn thân cho đến chết”.

Quán cà phê võng núp trong con hẻm này là nơi các “nhân viên tập đoàn” thường hẹn con mồi đến ký hợp đồng. 

Vị “Tướng” ra lệnh cho viên “trung tá” dùng khoan tạo 1 lỗ trên cục đá. Viên “Trung tá” bảo Hợi cầm viên nam châm chạm vào 1 cây đinh màu đen để chứng minh cây đinh là sắt. Sau đó, viên “Trung tá” cầm cây đinh cắm sâu vào lỗ trên viên đá. 1 phút sau, viên “trung tá” rút cây đinh ra bảo Hợi dùng tay bóp mạnh. Hợi toát mồ hôi khi thấy cây đinh mềm nhũn như bột.

Ngay lập tức, viên “Thiếu tướng” ra lệnh cho các thuộc cấp lấy viên đá bỏ vào cái thùng gỗ, khóa kỹ, mang ra xe ngay. “Thiếu tướng” bảo: “Đó là đá thiên thạch hủy sắt. Em biết ai sở hữu viên đá như vậy, báo tôi ngay, em sẽ được chia phần ít nhất… 50 tỷ đồng(!) Em rất may mắn mới xem được tận mắt đó”.

Đúng như cam kết, viên “Thiếu tướng” trả lại tiền cho Hợi rồi nhanh chóng rời khách sạn.

Hôm sau Hợi trả tiền cho vợ mà đầu óc cứ quay cuồng với giấc mơ tìm được người bán viên đá có khả năng tiêu hủy sắt kinh khủng ấy. Giấc mơ tưởng chừng tan biến bỗng sống lại khi một người bạn rất thân của Hợi tên H, gọi điện hỏi: “Mày có biết ai mua đá thiên thạch có khả năng tiêu hủy sắt không?”.

Chiếc thòng lọng vô hình

Hợi phi ngay đến nhà H. Người bạn này kể, khi đi uống cà phê, tình cờ quen một khách du lịch, cư ngụ ở Lâm Đồng. Người này cho biết đang sở hữu một viên đá thiên thạch, đang muốn bán. Người này có gởi qua điện thoại của H một bức ảnh chụp viên đá. H mở điện thoại ra cho Hợi xem ảnh. Hợi suýt ngất xỉu khi trông thấy viên đá bởi nó giống viên đá mà viên “Thiếu tướng ở Tổng cục Nghiên cứu không gian của Bộ Quốc phòng” cho Hợi xem. H cho biết, nếu muốn xem hàng, Hợi phải đặt cọc 100 triệu đồng. H không quan tâm đến việc mua bán lạ kỳ này nên chuyển số điện thoại của người này cho Hợi.

Hợi run rẩy gọi điện thoại thông báo cho “Thiếu tướng” T thì nhận được câu trả lời: “Hiện Tổng cục đang kẹt tiền ở ngân hàng. Không thể có 100 triệu đặt cọc. Nếu em muốn tham gia thì phải chi ra 100 triệu, xem như cổ phần hùn. Em sẽ được chia lãi 50 tỷ đồng”.

Trước món hời quá lớn, Hợi lại vay của vợ 100 triệu đồng.

Ngày hôm sau, “Thiếu tướng” cùng 2 thuộc cấp đi xe ôtô đến tận Đồng Tháp gặp Hợi lấy số tiền “cổ phần” 100 triệu. Rồi cả nhóm cùng đi Lâm Đồng.

Người sở hữu viên đá quý tên là Tr. hẹn mọi người gặp nhau giữa một cánh rừng thông vắng vẻ của TP Đà Lạt. Tr. giao ước: “Tôi bán viên đá này giá 2 tỷ. Các anh có thiện chí mua tôi mới cho thử hàng. Để đảm bảo quyền lợi cho cả đôi bên, chúng ta phải cùng đặt cọc. Các anh là người mua phải đặt cọc 50 triệu rồi mới được xem hàng, thử hàng. Tôi là người bán, tôi bỏ ra 20 triệu. Sau khi thử, nếu đá giả, tôi mất tiền cọc 20 triệu. Nếu đá thật, các anh phải chuyển tiền ngay sau 1 giờ. Không chuyển tiền đúng hạn, tôi không bán nữa và các anh mất 50 triệu đặt cọc”.


“Thiếu tướng” đồng ý ký kết giao kèo cuộc thử đá. Số tiền đặt cọc của 2 phe đặt vào 1 chiếc hộp gỗ do Tr. mang theo. Tr. đồng ý cho thuộc cấp của “Thiếu tướng” đứng ra thử đá.

Quả nhiên viên đá làm tiêu hủy chiếc đinh sắt thành bột. Đến lúc này, “Thiếu tướng” mới bảo: “Chúng tôi không mang tiền theo để mua và chấp nhận mất 50 triệu đặt cọc. Nhưng anh Tr. phải chấp nhận không được bán cho người khác trong vòng 1 tháng để chúng tôi làm thủ tục giải ngân với ngân hàng. Sau 1 tháng, chúng tôi không liên lạc, kể như chúng tôi bỏ cuộc. Đây là tài sản quý của quốc gia, chúng tôi có trách nhiệm thu hồi cho Bộ Quốc phòng. Nếu anh bán cho người khác, chúng tôi sẽ truy tố”.

Một “nhân viên tập đoàn” trong trang phục rất bảnh bao vừa tìm được một con mồi mới. 

Tr. gật đầu đồng ý rồi ôm thùng tiền đặt cọc lẫn hàng biến mất.

“Thiếu tướng” nói với Hợi: “Em yên tâm! Tôi chấp nhận mất 50 triệu để xác nhận là người này có sở hữu hàng thật. Mua trước hay sau cũng không thành vấn đề. Bây giờ mình phải đợi Bộ Quốc phòng chuyển tiền mới mua được”.

“Thiếu tướng” bảo Hợi thuê 1 phòng khách sạn ở chung cư Bà Điểm (Hóc Môn, TP Hồ Chí Minh) chờ đợi.

Hợi ăn dầm nằm dề ở chung cư Bà Điểm hơn 1 tháng thì “Thiếu tướng” gọi điện thông báo: “Hiện Bộ Quốc phòng tạm dừng mua đá hủy sắt. Kể như anh em mình mất trắng 50 triệu. Em cứ tiếp tục chờ. Khi Bộ có chủ trương mua, anh sẽ giải ngân ngay. Bây giờ chúng ta mất 100 triệu, khi hoàn tất thương vụ, chúng ta bỏ túi vài chục tỷ tiền công thì cũng đáng”.

“Thiếu tướng” T. mất tăm suốt 2 tháng. Bất ngờ, Hợi đọc báo thấy 1 trong số 5 “thuộc cấp” của T bị Công an Kiên Giang bắt trong 1 vụ lừa bán đồng đen. Đến lúc này Hợi mới biết mình bị lừa.

Bài học của Hợi

Không có tiền mang về trả cho vợ, Hợi trở thành dân cư trú lỳ ở khách sạn. Cạn tiền phòng thân, bị khách sạn đuổi, Hợi cũng không dám về quê mà cứ la cà lòng vòng ở khu chung cư Bà Điểm.

Hợi cho biết, đến lúc trở thành người vô gia cư, mới nhận ra ở khu vực chung cư Bà Điểm không chỉ mình anh ta là nạn nhân “hàng Đ” mà còn có hàng chục người rơi vào hoàn cảnh tương tự.

Không dám về đối diện với vợ, Hợi đành tham gia vào lực lượng cò của một đầu mối khác. Hợi cho biết, “Thiếu tướng” T chỉ là 1 trong số rất nhiều đầu mối buôn “hàng Đ”.

Giải thích lý do không thưa kiện để đòi lại số tiền, Hợi thật thà: “Lúc đầu mình đã chấp nhận xem đó là số tiền hùn nên bây giờ mình không có lý do để đòi, đành chịu mất vậy. Vả lại, ông ta là… Thiếu tướng(?)”.

Tuy bị lừa nhưng Hợi vẫn tin rằng, ở đâu đó vẫn có những loại đá đặc biệt như thiên thạch hủy sắt, đồng đen, đá đổi màu... Cho đến khi tham gia đội ngũ cò “hàng Đ”, được các đàn anh dạy những chiêu thức “săn hàng”, Hợi mới thật sự nhận ra mình bị T lừa.

Thì ra, cái ngày “tình cờ gặp” đã được T soạn sẵn thành một kịch bản. Theo đó, T đã cho đàn em tìm hiểu rất nhiều thông tin của Hợi. Khi đã nắm được những thông tin cơ bản của con mồi, T giả vờ hỏi thăm tiệm vàng X để làm quen. Khi Hợi hỏi nguyên nhân tìm tiệm vàng, T sẽ nhá hàng để gợi trí tò mò.

Sau buổi xem hàng, T trả lại số tiền đặt cọc cho Hợi để tạo niềm tin đồng thời dặn dò: Biết ai bán thì thông báo cho T sẽ được tiền thưởng.

Chờ vài tuần sau, một cò khác (tên Tr. là đồng bọn của T) tìm cách tiếp cận bạn thân của Hợi để nhá hàng với gợi ý: Biết ai mua thì chỉ giúp. Người bạn thân của Hợi vô tình trở thành diễn viên trong kịch bản của T.

T để cho Hợi thấy rõ món lời kếch xù trước mắt mới tung chiêu đặt cọc mua hàng với Tr. Kết thúc vở kịch là: “Bộ Quốc phòng” chậm giải ngân nên mất tiền. Thật ra, T. không là Thiếu tướng mà cũng chẳng có đơn vị nào là Tổng cục Nghiên cứu không gian của Bộ Quốc phòng cả!?

Hợi thật thà nói: “Bây giờ, chiêu thức của các nhóm kinh doanh "hàng Đ” đã được nâng cấp lên nhiều lắm. Trình độ của tôi không đủ để phân tích. Nếu muốn hiểu sâu hơn, anh phải theo chúng tôi”.

Theo Tiền Phong

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

* một thói quen 99% người mắc vào ban đêm có thể khiến họ bị ung thư mắt và mù lòa

Bạn có biết một thói quen 99% người mắc vào ban đêm có thể khiến họ bị ung thư mắt và mù lòa không?
Dùng điện thoại di động trong phòng tối hoặc thiếu sáng trong thời gian dài, bạn có thể bị mù lòa - Ảnh minh họa

Dùng điện thoại di động trong phòng tối hoặc thiếu sáng trong thời gian dài, bạn có thể bị mù lòa – Ảnh minh họa

Có lẽ bạn đã từng nghe nói hoặc biết tác hại này, nhưng bạn thường không mấy quan tâm. Sau một ngày làm việc vất vả, nhiều người có thói quen thư giãn bằng cách tắt đèn, bật điện thoại và lướt mạng trước khi ngủ. Nếu vậy, chắc chắn bạn sẽ không còn dám làm điều đó sau khi đọc bài này.

Qua nhiều nghiên cứu, các chuyên gia y tế nhận thấy ánh sáng xanh từ màn hình điện thoại di động có thể là nguyên nhân gây chết tế bào võng mạc của con người và ảnh hưởng tới thị lực. Khi chúng ta dùng điện thoại di động trong phòng tối hoặc thiếu ánh sáng (trong thời gian dài), tia điện sẽ chiếu thẳng vào mắt. Nó sẽ gây khô kết mạc trong thời gian dài, và rút cuộc có thể dẫn đến ung thư mắt và mù lòa.

Để bạn nhận thức rõ hơn tác hại của việc xem điện thoại ban đêm, chúng tôi xin kể một câu chuyện thực tế mới xảy ra. Một người đàn ông 40 tuổi xin giấu tên bị chẩn đoán ung thư mắt vì thói quen này. Bệnh nhân đến gặp bác sĩ sau khi mắt anh ta không nhìn rõ. Lòng trắng trở nên đỏ quạch do tổn thương nặng. Gần như chắc chắn đó là vì anh ta luôn dùng điện thoại ít nhất 40 phút trong phòng tối trước khi đi ngủ.

Điều này đã khiến anh ta gặp một số vấn đề nghiêm trọng ở mắt – mắt gần như không nhìn thấy gì và có một số dấu hiệu của bệnh ung thư mắt. Bác sĩ không thể làm gì với ca bệnh này, vì việc thay võng mạc là cực kỳ khó trong điều kiện y khoa hiện tại.

Do đó, bạn luôn phải cẩn thận. Đừng dùng điện thoại di động 24/7, nhất là trong phòng tối. Điều này có thể thực sự nguy hiểm. Hãy chăm sóc đôi mắt, vì đó là cửa sổ tâm hồn và cửa sổ thế giới của bạn.

Hơn nữa, nếu bạn vẫn coi thường điều này, vẫn còn một số nguy hiểm khác khi xem điện thoại ban đêm. Ánh sáng xanh của điện thoại khiến não ngừng sản xuất melatonin, 1 hormone giúp cơ thể bạn cảm thấy buồn ngủ. Do đó, nó có thể làm gián đoạn chu kỳ ngủ, khiến bạn thấy khó ngủ hơn và có thể gây ra những vấn đề sức khỏe nghiêm trọng như suy nhược và béo phì.

Hãy bỏ ngay thói quen có hại sức khỏe này ngay tối nay nhé!

Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

* Phát hiện đáng kinh ngạc của Mỹ: Tế bào ung thư sợ nhất là Tình yêu

Sau một thời gian, toàn bộ các tế bào ung thư đã không còn nữa, đây là kết quả nằm ngoài sức tưởng tượng của con người.

Tiến sĩ David Hawkins là một bác sĩ rất nổi tiếng ở Mỹ, bệnh nhân của ông đến từ khắp nơi trên thế giới. Ông cho biết, chỉ cần nhìn thấy bệnh nhân là ông biết người đó vì sao bị bệnh. Bởi trên cơ thể người bệnh không bao giờ tìm thấy chữ ‘yêu’, chỉ thấy chữ ‘khổ, hận, phiền muộn’ bao bọc toàn cơ thể họ.

“Rất nhiều người bị bệnh vì không được yêu, ở họ chỉ thấy nỗi khổ và phiền muộn, tần số rung động thấp hơn 200 sẽ dễ bị bệnh”, ông cho biết. Tần số rung động chính là từ trường mà mọi người thường hay nói.

Ông cũng phát hiện ra rằng, những người bệnh thường có suy nghĩ tiêu cực. Tần số rung động của người trên 200 sẽ không bị bệnh. Ở người bệnh, tần số này thường thấp hơn 200. Tần số rung động của những người như nào thấp hơn 200? Đó là những người hay oán giận, chỉ trích, hận thù người khác, tần số của họ chỉ là 30, 40. Trong quá trình trách móc người khác sẽ làm tiêu hao rất nhiều năng lượng của họ vì thế tần số rung động sẽ giảm thấp hơn 200, những người này có nguy cơ bị mắc rất nhiều loại bệnh.

Chỉ số rung động cao nhất là 1000, thấp nhất là 1. Ông nói, trong cuộc đời ông từng gặp người có tần số rung động cao nhất là 700, năng lượng trong cơ thể anh ấy rất dồi dào. Khi những người này xuất hiện, họ sẽ làm ảnh hưởng đến từ trường của cả khu vực xung quanh. Lấy ví dụ, như khi bà tu sĩ Trisara lên nhận giải thưởng Nobel Hòa bình, không khí cả hội trường rất tốt, tần số rung động rất cao, từ trường của bà làm cho cả hội trường đều cảm nhận được năng lượng tràn ngập sự tốt đẹp và cảm động từ bà.


Khi người có năng lượng cao xuất hiện, từ trường của họ sẽ làm cho vạn vật trở lên tốt đẹp hơn. Còn với người có suy nghĩ tiêu cực, không chỉ làm tổn hại chính họ mà còn làm cho từ trường xung quanh cũng bị xấu đi.

TS Hawkins nói, ông đã từng làm bệnh án cho hàng triệu người, các chủng loại người khác nhau trên toàn thế giới, tất cả đều cho một đáp án giống nhau. Chỉ cần tần số rung động thấp hơn 200 là người đó sẽ bị bệnh. Trên 200 sẽ không bị bệnh, những suy nghĩ có tần số rung động trên 200 gồm có: quan tâm đến người khác, giàu lòng từ bi, nhân ái, hướng thiện, bao dung, độ lượng, v.v. Đây đều là những đức tính có tần số rung động rất cao, đạt đến mức 400 – 500.


Ngược lại, người có tính căm ghét, phẫn nộ, hay chỉ trích, trách móc, đố kị, đòi hỏi người khác, luôn tư lợi cá nhân, ích kỷ, không màng đến cảm nhận của người khác sẽ có tần số rung động rất thấp. Tần số rung động thấp là nguyên nhân dẫn đến các bệnh như ung thư, tim v.v.

Từ góc độ y học ông cho rằng, ý niệm có ảnh hưởng vô cùng lớn đến sức khỏe con người.

Sau khi nghệ sỹ chơi đàn Violoncelle Sean của Nhật Bản bị bệnh ung thư, ông đã không ngừng chiến đấu với bệnh tật nhưng xem ra tình trạng ngày một nặng hơn. Ông đã thay đổi tâm trạng, quyết định chuyển sang yêu từng tế bào ung thư trong cơ thể mình. Ông lạc quan với cuộc sống, mọi việc ông đều luôn thấy vui vẻ và biết ơn các tế bào ung thư. Ông thấy cảm giác này rất tuyệt. Sau đó, ông đã quyết định yêu mọi thứ trong cuộc sống, bao gồm cả mỗi con người và mỗi sự việc.

Sau một thời gian, toàn bộ các tế bào ung thư đã không còn nữa, đây là kết quả nằm ngoài sức tưởng tượng của con người. Sau này, ông trở thành bác sĩ trị liệu nổi tiếng tại Nhật Bản. Đây chính là bản chất của cuộc sống: Tình Yêu.

Căn nguyên của bệnh tật là do trong cơ thể người bệnh thiếu tình yêu thương. Bệnh tật bị đẩy lùi một cách vô điều kiện là nhờ ‘yêu và được yêu’.

Hùng Phát (TH)

Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016

* Đọc chuyện vui thư dãn chút

"Những truyện cười bôi bác VN dưới đây là hoàn toàn không có thật, chỉ là những câu chuyện bịa với mục đích duy nhất là mang tiếng cười cho mọi người".

1. Một bác Việt Nam ngồi ăn sáng trong quán, thì bỗng có một chú Mẽo (USA) lân la vào ngồi cạnh, vừa bỏm bẻm nhai kẹo cao su vừa bắt chuyện. 
- Này, ở Việt Nam ăn bánh mì cả vỏ à? 
- Ừ, - khó chịu vì bị làm phiền, bác Việt Nam trả lời cộc lốc. 
- Hừm, ở Mỹ bọn tao khác, chỉ ăn ruột thôi, cùi bánh thì nghiền ra làm bánh sừng bò, bán sang Việt Nam. 
Chu mỏ thổi một cái bong bóng, hắn hỏi tiếp với vẻ mặt rất tự mãn: 
- Thế chúng mày cũng ăn mứt với bánh mì chứ? 
- Tất nhiên, - Bác Việt Nam trả lời, với vẻ ko quan tâm. 
- Ở Mỹ khác, - vừa nổ đốp một bóng kẹo cao su, thằng Mẽo vừa nói với vẻ chế diễu - Bọn tao chỉ ăn hoa quả cho bữa sáng, còn vỏ, hạt thì tái chế biến thành mứt, rồi bán cho Việt Nam. 
Đến đây thì cay cú lắm rồi, bác Việt Nam bèn hỏi lại: 
- Thế ở Mỹ chúng mày có "ấy ấy" không? 
- Tất nhiên. 
- Thế chúng mày làm gì với những bao OK vừa dùng xong? 
- Vứt đi thôi, thế cũng hỏi. 
Mỉm cười với ánh mắt tinh quái, bác Việt Nam trả lời: 
- Chúng tao thì khác, ở Việt Nam người ta gom tất cả OK dùng rồi để tái chế, nấu chảy ra thành chewing gum, rồi đem xuất khẩu sang... bán cho chúng mày đấy...


2. Ba nước Việt, Mỹ, Nhật cùng tham gia cuộc thi ngực bự. Nhật đem ra 1 trái bưởi, khoe: 
- Phụ nữ nước tui, ngực bự như thế này đây! 
Cả hội trường vỗ tay reo hò: 
- Bự quá, bự quá!!! 
Mỹ đem ra 1 trái dưa hấu: 
- Phụ nữ nước tui ngực bự phải chừng này! 
Cả hội trường lại vỗ tay la ó: 
- Wá bự, wá bự! 
Đến lượt Việt Nam đem ra một trái chôm chôm: 
- Đây là hình ảnh của phụ nữ VN. 
Cả hội trường ồ lên: 
- Trái chôm chôm thì có bự gì đâu mà khoe?! 
- Nhưng... đó chỉ là... cái... núm!


3. Người Ả rập đặt quả táo lên đầu 1 cô gái xinh đẹp, lùi xa 100m, giương cung. Mũi tên lao đi vun vút, bửa đôi quả táo. Anh ta nói: "I'm Sinbad". Người Anh đặt quả chanh lên đầu 1 cô gái xinh đẹp khác, lùi xa 150m, giương cung. Mũi tên lao đi vun vút, xuyên qua quả chanh. Anh ta nói: "I'm Robin Hood". Người cuối cùng Việt Nam nhìn 2 đối thủ đầy khinh bỉ. Anh ta đặt 1 trái sơri lên đầu cô gái xinh đẹp nhất, lùi xa 200m, giương cung. Mũi tên lao đi vun vút. Anh ta nói: "I'm ...Sorry".


4. Xe đang trên đường ra sân bay, người khách Nhật Bản nhìn thấy một chiếc xe vọt qua, ông ta thích thú thốt lên: 
- Ooh... TOYOTA! Made in Japan! Very fast! 
Một lúc sau lại có một chiếc xe khác phóng qua, ông khách lại reo to: 
- Ooh... Nissan! Made in Japan! Very fast! 
Người lái xe bắt đầu cảm thấy bực mình, chưa kịp có ý kiến gì thì lại nghe thấy ông khách Nhật Bản hãnh diện reo: 
- Ooh... Misubishi! Made in Japan! Very fast!... 
Đến sân bay, người khách xuống xe trả tiền taxi, người lái taxi nói: 200 USD 
- Ooh... Very expensive!!! This is a short distance! 
Người lái xe thản nhiên chỉ vào đồng hồ tính km và nói: 
- Made in VN! Very Fast!


5. Năm 2010 có 1 đoàn tàu xuyên quốc gia đi qua tất cả các nước trên thế giới. Trên tàu có 1 ông giáo sư bảo rằng cứ đi qua đất nước nào ông ta không cần nhìn cũng biết. Mọi người ko tin bèn bảo ông ta làm thử. Ông ta thò tay ra ngoài cửa sổ đoàn tàu: 
- Ở đây nóng quá! Chắc là California Mỹ rồi. 
Một lúc sau ông ta lại thò tay ra ngoài và bảo: 
- Chà! Lạnh thật! Đến Matxcova rồi!! 
Đúng 2h sau ông ta thò tay ra cửa sổ rồi rụt vào nói: 
- Mất mẹ nó cái đồng hồ đeo tay. Đúng đây là Việt Nam rồi !!!


6. Trong 1 cuộc thi nhịn đói gồm 3 nước Anh, Nhật và Việt Nam. Mỗi người bị nhốt trong 1 cái hộp sắt và có gắn chuông, hễ ai không chịu nổi thì "reng...reng" sẽ được ra ngoài, ai chịu đựng lâu nhất sẽ thắng. Thằng Anh chịu đc 3 ngày thì "reng...reng". Thằng Nhật chịu đc 5 ngày phải bò ra. Qua tới ngày thứ 7 thấy thằng VN vẫn im hơi lặng tiếng. BTC quyết định cho VN thắng. Nhưng khi mở hộp thi thấy thằng VN nằm chết từ lúc nào rồi, trên vách còn ghi dòng chữ bằng máu "...đm thằng nào cắt chuông của tao!"


7. Sau thành công của kỳ thi Olimpic toán quốc tế. Nước chủ nhà Việt Nam lại tổ chức một cuộc hội thảo giáo dục, bao gồm những bộ trưởng bộ giáo dục các nước có nền giáo dục phát triển. Hội nghị đang tranh cãi xem nước nào có nền giáo dục tốt nhất.
Nước Mỹ: 
- Nước chúng tôi, tin học đóng vai trò hàng đầu, một đứa trẻ 3 tuổi có thể sử dụng thành thạo máy vi tính và internet. 
Mọi người xôn xao về báo cáo này. Trung Quốc: 
- Thế đã là gì, ở Trung Quốc, có những thần đồng mới 9 tuổi đã có thể theo học chương trình đại học. Cả hội nghĩ vỗ tay nhiệt liệt. 
Đến Việt Nam, đất nước chủ nhà, ai ai cũng hồi hộp trước bài phát biểu của ông bộ trưởng: 
- Tất cả đều là tầm thường hết, ở Việt Nam chúng tôi, thậm chí có rất nhiều học sinh không biết đọc biết viết cũng tốt nghiệp cấp 2.


8. Trên 1 chuyến máy bay, phi công thông báo phải bỏ tất cả các vật không cần thiết vì máy bay quá tải. Trước tiên 1 người Mĩ thả 1 vali xuống, anh người Nhật hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Mĩ trả lời: "Ðô la đó, nước tui có mà đầy”. Tiếp theo anh Nhật thả một cái bao xuống. Anh Mĩ hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Nhật trả lời: "Kim cương đó, nước tui có mà đầy". Anh người Việt Nam thấy thế sẵn chân đạp luôn hai anh Mĩ và Nhật xuống khỏi máy bay. Anh người I Rắc hỏi: “Tại sao?”. Anh Việt Nam trả lời: "Mấy thằng ba xạo đó, nước tui có mà đầy". 


9. Gần đây trên các báo thế giới, các nhà khoa học người Nhật có đăng tin: “Họ đã đào sâu 100m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp đồng 1000 năm tuổi” – Điều này chứng minh 1000 năm trước người Nhật đã xài điện thoại để bàn???!!!” 
Vài năm sau, người Mĩ lại đăng: “Họ đào sâu 200m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp quang 2000 năm tuổi!!!” – Chứng tỏ 2000 năm trước người Mĩ đã xài truyền hình cáp và Internet!!!. 
Chỉ sau đó 1 ngày, người Việt Nam đăng tin: “Họ đã đào sâu 500m xuống lòng đất và chẳng phát hiện gì cả!” – Chứng tỏ 5000 năm trước VN xài Wireless!!!


10. Cả thế giới đều phải kiêng nể người Mỹ vì người Mỹ đã nói là làm. Nhưng người Mỹ lại sợ người Nhật vì người Nhật làm rồi mới nói. Người Nhật lại sợ Trung Quốc vì Trung Quốc ko nói mà làm. Người Trung Quốc lại sợ ai??? Xin thưa Trung Quốc sợ nhất Việt Nam vì Việt Nam nói 1 đằng làm 1 nẻo...


11. Chúa trời quá bộ xuống thăm Địa ngục, ngài đi dạo mọi nơi. Đến khu vạc dầu đang nấu tội nhân, mỗi vạc đều có ghi tên mỗi nước. Nhưng lạ thay, chỉ duy nhất 1 vạc đề VN ko đậy vung. Ngạc nhiên người mới hỏi Quỉ sứ, Quỉ sứ cười hà hà: 
- Dân các nước khác nếu ko đậy vung là chúng công kênh nhau thoát khỏi vạc ngay nên phải đậy. Riêng bọn VN, cứ thằng nào ngoi lên là bị thằng dưới kéo xuống liền nên đậy vung làm gì cho...phí.


12. Trong một cuộc họp, phía Nga bảo dân VN mất vệ sinh toàn đái bậy ngoài đường, phía VN bảo: - Làm đ.. gì có chuyện đấy!. Phía Nga nói: 
- Đêm nay bọn tao xách AK-47 đi quanh hồ Tây, thấy thằng nào đái bậy là xử luôn. Phía VN OK. Sáng hôm sau VN thiệt 37 mạng. Ức chế quá, VN cử 2 đặc nhiệm sang Nga, vác colt đi quanh quảng trường Đỏ và làm như bọn Nga. Hai chú đặc nhiệm đi cả đêm, vừa mệt vừa rét đến gần 2h sáng mới thấy 1 thằng tè đường, 2 chú mừng quá nã sạch đạn vào hắn. Sáng hôm sau, báo chí nga đưa tin: "Đêm qua, Đại sứ VN ở Nga bị bọn khủng bố bắn chết khi đang làm nhiệm vụ."


13. Một người Mỹ vào tiệm hớt tóc, khi hớt xong chủ tiệm không tính tiền vì hôm nay là ngày của tuần lễ Free, sáng hôm sau khi mở cửa chủ tiệm hớt tóc nhận được 20 bông hồng mang ý nghĩa cảm ơn. Một lát sau một người Ý vào hớt tóc cũng Free, thế là sáng hôm sau chủ tiệm nhận được 20 chiếc bánh pizza. Một lúc sau một thanh niên người Việt vào hớt tóc và cũng được Free, sáng hôm sau khi mở cửa người chủ tiệm hớt tóc giật mình vì có 20 ông VN đang đứng chờ hớt tóc.


14. Ông Việt Nam mới học tiếng Anh vô tình đụng phải ông Tây nên nói: "I'm sorry". Ông Tây cũng lịch sự: "I'm sorry too". Ông Việt Nam nghe xong vội vàng: "I'm sorry three". Ông Tây nghe thấy lạ quá hỏi: "What are you sorry for?" Ông VN làm luôn: "I'm sorry five". Ông Tây lo lắng hỏi ông Việt Nam: "Sorry, are you sick?". Ông VN vẫn thản nhiên "I'm Sorry Seven". Ông Tây tức lắm trợn mắt hỏi "Sorry, do you intend to count to eight?". Ông Việt Nam kiên nhẫn "I'm sorry nine"... Ông Tây ngọng luôn: "Then..then..." Ông Việt Nam: "I'm sorry eleven..."


15. Trên máy bay có chở tổng thống Mỹ, Bill Gates, Đức giáo hoàng và một anh Việt Nam, đang bay qua Đại Tây Dương thì máy bay có sự cố. Viên phi công chạy ra nói: 
- Phải nhảy dù thôi máy bay hỏng nặng quá không sửa được! Rồi lấy một cái dù phóng xuống ngay. Lúc đó kiểm tra lại mới biết hiện chỉ còn 3 cái dù. Tổng thống Mỹ nói:
- Tôi là người quan trọng nhất nên tôi phải sống! Rồi lấy một cái dù nhảy ra ngoài. Bill Gates nói: 
- Tôi là người thông minh nhất tôi cũng cần sống! Rồi quơ vội cái dù nhảy ra ngoài. Lúc này Đức Giáo Hoàng nói : 
- Cha sống đã lâu rồi nên con hãy lấy dù nhảy ra ngoài đi. Anh VN trả lời: 
- Không cần vậy đâu cha ơi! Thằng thông minh nhất thế giới vừa ôm cái mùng của con nhảy ra ngoài rồi!


16. Một giáo sư nghiên cứu về tâm lý học của các quốc gia thực hiện một chuyên đề về cách cư xử của các dân tộc trên thế giới. Ông ta chọn 2 người đàn ông và 1 người đàn bà từ mỗi nước - Tây Ban Nha, Anh, Pháp và Việt Nam, rồi đưa đến 4 hòn đảo hoang khác nhau. Sau một thời gian, ông ta quay trở lại. Khi đến hòn đảo của những người nước Tây Ban Nha, ông rất ngạc nhiên khi chỉ thấy còn mỗi cô gái. Ông hỏi : 
- Thế hai chàng trai còn lại đâu rồi? 
- Họ cùng yêu tôi và không ai chịu nhường ai cả, cuối cùng họ lao vào nhau quyết tử, và chết sạch cả rồi, - cô gái trả lời. 
- Ðúng là người Tây Ban Nha, - ông giáo sư nghĩ. - Họ hiếu chiến như những trận đấu bò tót của dân tộc họ. 
Khi đến hòn đảo của Anh, ông thấy mỗi người ở mỗi góc của hòn đảo, bèn hỏi : 
- Tại sao các bạn lại không cùng nhau làm việc ? 
- Trước khi đưa chúng tôi đến đây, ông có giới thiệu chúng tôi với nhau đâu, - một người trả lời. 
Quả là một dân tộc lịch sự !!! 
Khi đến hòn đảo của nước Pháp, ông thấy một thanh niên đang làm vườn và hỏi : 
- Hai người kia đâu rồi ? Chàng thanh niên đáp : 
- Tôi yêu cô ấy, và anh kia cũng vậy. Nên chúng tôi chia nhau mỗi người yêu cô ấy một tuần. Bây giờ thì đến lượt anh ta. Họ đang sống với nhau ở đằng kia, còn tôi thì phải làm việc. 
À, nước Pháp, một đất nước của tình yêu và sự lãng mạn. 
Cuối cùng, Khi đến hòn đảo có người Việt Nam thì chỉ thấy 2 anh thanh niên đang ngồi nhậu. Ông hỏi: 
- Cô gái kia đi đâu rồi? Hai thanh niên nói: 
- Cô ấy đã đi sang hòn đảo khác rồi. Cô ấy thích ngoại kiều hơn.


17. Trong 1 cuộc thảo luận gồm 4 nước: Việt Nam, Nhật, Bungari và Hà Lan. Nước Nhật khoe: 
- Nước tui có hoa anh đào là đẹp nhất!! 
VN tiếp: 
- Đáng để lót đít ngồi. 
Nhật , Hà Lan: 
- Đúng, đúng... 
Đến Bungari khoe: 
- Nước tôi có hoa hồng đẹp nhất! 
VN: 
- Đáng để lót đít ngồi. 
Nhật, Hà Lan: 
- Đúng, đúng... 
Hà Lan vội khoe về nước mình: 
- Còn nước tui có hoa Tulip là đẹp nhất!! 
VN lại nói : 
- Đáng để lót đít ngồi. 
Nhật, Bun: 
- Đúng, đúng... 
Cả ba nước nỗi giận quay sang VN và hỏi: 
- Thế VN có gì mà nói? 
VN thản nhiên đáp: 
- Có xương rồng <~~~ lót ngồi thử xem! ^^


18. 3 vị tướng người Nhật, Mĩ và Việt Nam thi xem quân đội của ai dũng cảm nhất. 
Người Mĩ nói : 
- Bây giờ tôi cho 1 tiểu đội lính của mình vào một căn phòng. Sau khi tôi thả 1 sợi lông chạm đất thì 1 phút sau lính của tôi sẽ tự sát hết. Quả đúng như vậy, sau khi vị tướng người Mĩ thả sợi lông xuống đất và đi ra khỏi phòng thì nghe thấy tiếng cầu kinh của binh sĩ Mĩ và một phút sau tất cả đều tự sát hết. 
Đến lượt vị tướng người Nhật nói: 
- Cần gì phải 1 phút. Chỉ cần sợi lông chạm đất là lính của tôi sẽ tự sát hết. Khi ông ta thả sợi lông rồi vừa bước ra khỏi phòng thì đã nghe thấy tiếng súng nổ và tất cả đều đã chết. 
Đến lượt Vị tướng Việt thì ông cũng làm như vậy và ba vị tướng ngồi chờ. Nhưng chờ đến nửa tiếng mà vẫn chưa nghe tiếng súng nên hai vị tướng kia cười chế giễu vị tướng Việt. Nhưng rồi ông cười khẩy và dẫn hai vị tướng kia vào phòng. Hai vị tướng kia há hốc mồm kinh ngạc vì tất cả anh lính đều đang nằm dưới sàn nhà.... thổi lông gà để không cho nó chạm đất.


19. Trong một liên hoan kiếm thuật thế giới, hiệp sĩ Pháp ra sân khấu. Nhân viên của ban tổ chức thả ra một con ruồi, anh ta lập tức vung kiếm, bổ con ruồi ra làm đôi. Cả hội trường vỗ tay như sấm. Tiếp đó, võ sĩ Nhật bổ một con ruồi khác ra làm tư. Cả hội trường nín thở, chờ sự xuất hiện của đương kim vô địch VN. Ruồi thứ ba được thả ra. Kiếm sĩ VN vung kiếm như gió, mũi kiếm thẳng hướng con ruồi... nhưng chúng không hề hấn gì. Cả hội trường ngạc nhiên, thất vọng, riêng anh ta vẫn mỉm cười mãn nguyện. Có người hét: 
- Còn đắc ý à, thất bại rồi! 
- Xin quý vị nhìn kỹ cho! Con ruồi đó tuy vẫn sống, nhưng.... nó sẽ không bao giờ làm cha được nữa!


20. Có cuộc thi điều khiển voi giữa ba nước: Mỹ, Nga và Việt Nam. Mở đầu cuộc thi là làm sao để con voi đực nhảy lên nhảy xuống. Nga gắn lò xo cho voi nhưng chỉ nhảy được một cái rồi té. Mỹ mở nhạc hết cỡ cho con voi có hứng nhảy, nhưng qua hết 10 album nó chỉ vẫn nhấc được hai chân. Tới Việt Nam, nhẹ nhàng và không tốn kém, "đấm" vào chỗ ấy của con voi... thế là nó nhảy như điên. Tới vòng hai, làm sao cho con voi lắc đầu. Mỹ và Nga cố cầm đầu con voi mà lắc. Việt Nam cũng nhẹ nhàng xử lý... 
- Mày có muốn giống như hồi nảy nữa không cưng? Con voi lắc đầu như điên.


21. Trong đại hội hàng không quốc tế, một người Mỹ hùng hồn tuyên bố: 
- Hãy đưa tui cục sắt tui sẽ làm ra một con boeing 767! 
Người Nhật đứng gần đó bĩu môi: 
- Hãy đưa tui một ít chất bán dẫn tui sẽ trang bị cả hệ thống thông tin liên lạc trên con 767 đó. 
Bác VN nãy giờ lo chụp hình cũng quay sang quả quyết: 
- Nếu đưa tui một nữ tiếp viên hàng không tui có thể cho ra đời một phi hành đoàn và hành khách số lượng không hạn chế ...

Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

* Phương pháp giảm mỡ bụng bất ngờ của một bác sĩ Nhật Bản

Đa số nhiều người vì muốn giảm cân mà chọn cách nhịn ăn khổ sở, thậm chí bỏ một số tiền lớn đến phòng tập, chỉ vì muốn đạt được một thân hình thon gọn như hình tượng mình mong muốn.

Thế nhưng hiện nay đã có một phương pháp giảm béo vô cùng hiệu quả mà không phải khổ sở. Gần đây, bác sĩ nổi tiếng người Nhật là Masashi Kawamura đã giới thiệu “phương pháp 3 ngày đi bộ bụng nhỏ gọn”, chỉ rõ rằng chỉ cần đi bộ đúng cách thì có thể dễ dàng giảm béo! Chúng ta cùng nhau nghiên cứu xem sao nhé!

(Ảnh: Internet)

Thế nào là “phương pháp 3 ngày đi bộ bụng nhỏ gọn” thực ra rất dễ thực hiện, bạn chỉ cần khi đi bộ thì “hóp bụng”, “phình bụng”, phối hợp nhịp nhàng với nhịp thở “hít vào, thở ra” là được rồi!
 (Ảnh: apple01.net)

Khi bước chân phải lên, bạn đếm thầm là 1, sẽ hóp bụng vào; tiếp theo bước chân trái lên, đếm thầm là 2, thả lỏng, để bụng phình ra.

(Ảnh: health.udn.com)

Chắc cũng sẽ có nhiều bạn hoài nghi phương pháp này liệu có hiệu quả không? Tuy nhiên bác sỹ Masashi Kawamura cũng đã tự mình kiểm chứng điều đó, không những gầy đi 10kg trong vòng 3 tháng, mà vòng eo còn giảm khoảng 17cm, hơn thế nữa trong vòng 3 năm sau không hề tăng cân trở 
lại.
(Ảnh: ohwonews.com)

Ngoài ra, khi đi bộ bạn nhớ phải ưỡn ngực! Nếu bạn gù lưng xuống thì khi hóp bụng và phình bụng sẽ phản tác dụng, không chỉ giảm đi lượng calo cần tiêu hao mà còn tạo gánh nặng cho phần eo lưng.

(Ảnh: tantannews.com)

Phần bụng của chúng ta thường bị tích tụ một lớp mỡ dày bao quanh là do ta chưa biết cách sử dụng và vận động phần cơ bụng đúng cách, do vậy chỉ cần sau khi học được cách vừa đi bộ vừa hóp bụng, phình bụng, rồi luyện thành thói quen thường xuyên, thì không những bạn sẽ cảm thấy vòng eo nhỏ đi mà ngay cả dáng đi cũng trở nên đẹp hơn. Thêm nữa, cách đi bộ kết hợp hít thở này rất tốt cho phần ruột do đó sẽ chữa được bệnh táo bón.


(Ảnh: sundaymore.com)

Theo Meirihaowen
Quỳnh Chi 

Xem thêm:


Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2016

* Chuyện vui - Buồn "MẾU" quá!

Câu chuyện vui hay buồn đây, bạn sẽ cười hay sẽ "mếu" ???

Sắp hết giờ giảng, giáo sư bỗng đề nghị với các sinh viên,
– “Tôi cùng mọi người thử một trắc nghiệm nhỏ, ai muốn cùng tôi thử nào?”
Một nam sinh bước lên.
Giáo sư nói,
– “Em hãy viết lên bảng tên của 20 người mà em khó có thể rời bỏ”.
Chàng trai làm theo. Trong số tên đó có tên của hàng xóm, bạn bè, và người thân…
Giáo sư nói:
– “Em hãy xoá tên của một người mà em cho rằng không quan trọng nhất!”
Chàng trai liền xoá tên của người hàng xóm.
Giáo sư lại nói:
– “Em hãy xoá thêm một người nữa!”.
Chàng trai xoá tiếp tên của một đồng nghiệp.
Giáo sư nói tiếp:
– “Em xoá thêm tên một người nữa đi”. Một người không quantrọng nhất trong cuộc đời. chàng trai lại xoá tiếp…..
Cuối cùng, trên bảng chỉ còn lại ba tên: bố mẹ, vợ, và con.
Cả giảng đường im phăng phắc,
Mọi người lặng lẽ nhìn vị giáo sư, cảm giác dường như đây không còn đơn thuần là một trò chơi nữa rồi!!
Giáo sư bình tĩnh nói tiếp – “Em hãy xóa thêm một tên nữa!”
Chàng trai chần chừ, rất khó khăn mới đưa ra được sự lựa chọn… anh đưa viên phấn lên… và gạch đi tên của bố mẹ!
– “Hãy gạch đi một cái tên nữa đi!”, tiếng của vị giáo sư lại vang lên bên tai.
Chàng trai sững lại, rồi như một cái máy, từ từ và kiên quyết gạch bỏ tên của đứa con trai … Và anh bật khóc thành tiếng, dáng điệu vô cũng đau khổ.
Vị giáo sư chờ cho anh bình tĩnh lại hồi lâu và hỏi:
– “Lẽ ra người thân thiết nhất với em, phải là cha mẹ và đứa con, bởi cha mẹ là người sinh thành và dạy dỗ em nên người, đứa con là do em dứt ruột sinh ra, còn người vợ thì có thể tìm người khác thay thế được, vậy tại sao, với em người vợ lại là người mà em khó rời xa nhất?”
Cả giảng đường im lặng, chờ nghe câu trả lời.
Chàng trai bình tĩnh và từ tốn nói:
Chàng trai bình tĩnh và từ tốn nói:
– “Theo thời gian, cha mẹ sẽ là rời bỏ tôi mà đi, con cái khi trưởng thành, cũng chắc chắn sẽ rời xa tôi, người luôn ở bên, làm bạn với tôi suốt đời, thực sự chỉ có vợ tôi!
Nói xong rồi chàng trai quay sang nói nhỏ vào tai vị giáo sư : “Thưa thầy em phải nói như vậy là vì con vợ của em đang ngồi bên dưới… không nói như vậy thì chỉ có chết với nó, xin thầy thông cảm giùm em.”
Vị giáo sư cười như mếu: "Thầy cũng chẳng khác gì em! Bài trắc nghiệm này là do vợ của thầy đưa ra!"

Sưu Tầm

 

Lên Trên! Xuống Dưới! - See more at: http://hieuvathuongdalat.blogspot.com/2014/10/button-len-tren-xuong-duoi-hien-voi.html#sthash.FxGNpEBy.dpuf