Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2016

* Chuyến du lịch Việt Nam của vị Nga Hoàng cuối cùng

Alexei Syunnerberg 

Nếu có người đặt câu hỏi: Những yếu nhân cao cấp Nga nào từng đến Việt Nam, chắc chắn đa số người trả lời sẽ nêu tên Vladimir Putin và Dmitry Medvedev. 

Có lẽ nhiều người không còn nhớ rằng trong thập niên 80, Mikhail Gorbachev cũng đã đến thăm Việt Nam, tuy lúc đó ông ta chưa phải là Tổng thống của Liên Xô mà mới là ủy viên Bộ Chính trị. Và ngay sau khi miền Bắc Việt Nam bắt đầu bị Mỹ ném bom, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô Alexei Kosygin đã đến Hà Nội. Và cũng rất ít người hôm nay còn nhớ rằng, vào cuối những năm 50 của thế kỷ trước, có một nhân vật cao cấp đã đến thăm Việt Nam — đó là ông Kliment Voroshilov, Chủ tịch Đoàn Chủ tịch Xô viết tối cao, nhân vật quyền lực thứ 3 ở Liên Xô thời đó. 

Tuy nhiên, danh sách những người Nga nổi tiếng đến thăm Việt Nam không chỉ kết thúc ở đây. Nhà sử học Moskva Maxim Syunnerberg cho biết: 

"Trong số những người Nga từng đến Việt Nam, có một nhân vật cao cấp mà vào thời điểm đó là Hoàng tử thừa kế ngôi vua. Ông tên là Nikolai Romanov, người mà ba năm sau chuyến đi Việt Nam đã trở thành Nga hoàng Nikolai II. Đó chính là vị Hoàng đế cuối cùng của nước Nga, bị lật đổ năm 1917, cùng với việc đó Đế quốc Nga cũng bị sụp đổ.
Hoàng tử thừa kế ngôi vua, Nikolai Romanov, 23 tuổi, người mà ba năm sau chuyến đi Việt Nam đã trở thành Nga hoàng Nikolai II.
 Nga hoàng Nikolai II, Hoàng đế cuối cùng của nước Nga, bị lật đổ năm 1917 (sau CMT10).

Theo truyền thống Hoàng gia Nga, chương trình giáo dục dành cho người thừa kế ngai vàng phải kết thúc bằng chuyến đi dài ngày thăm các nước trên thế giới. Thông thường, đó là chuyến đi để giới thiệu Hoàng đế sẽ đăng quang trong tương lai với các triều đình châu Âu. Tuy nhiên, Nga Hoàng Alexander III đã phá vỡ truyền thống này và gửi Hoàng tử kế vị đi du lịch các nước ở phương Đông.

Chuyến đi bắt đầu từ tháng 10 năm 1890, khi đó Hoàng tử Nikolai mới 23 tuổi. Dành cho chuyến du lịch này đã lập ra một phi đội tàu gồm ba chiếc tuần dương hạm. Trên đường từ Xiêm sang Trung Quốc, cuối tháng Ba năm 1891, Hoàng tử Nikolai và đoàn tùy tùng của ông đã ở Sài Gòn bốn ngày. Viên thư ký cho Hoàng tử kế vị là bá tước Ukhtomsky đã ghi chép sự kiện này và công bố vào năm 1895. Bá tước Nga đã ghi chép những gì về chuyến đi đó? 

Ông Ukhtomsky lưu ý người đọc rằng, trong nhiều thế kỷ, các nhà thuộc địa người Âu cố gắng thâm nhập vào khu vực Nam Kỳ, và rốt cuộc người Pháp đã thành công. Bá tước Ukhtomsky viết: "Người Việt Nam không chịu khuất phục và mất tự do độc lập ngay lập tức. Vì vậy họ chiến đấu chống Pháp để bảo vệ từng tấc đất của mình. Người Việt Nam đã dũng cảm tấn công và thậm chí đã đánh nhau với người Pháp, thể hiện quyết tâm không chịu bị chinh phục". 

Trong những ngày ở Sài Gòn, các vị khách quý từ nước Nga nghỉ chân ở dinh Tổng đốc, bá tước Ukhtomsky viết. Tòa nhà này được xây dựng với chi phí 12 triệu franc, thời đó tương đương với giá 48 tấn bạc. Một khoản tiền tương đương với 720 kg bạc được chi hàng năm để trả lương và các chi tiêu công vụ khác cho Tổng đốc. 

Không rõ người ta đã phải chi bao nhiêu tiền cho việc tiếp đón các vị du khách từ Nga, nhưng theo mô tả trong cuốn sách của bá tước Ukhtomsky, các nghi lễ được tổ chức ở cấp độ cao nhất. Khi bóng tối bao phủ thành phố, các du khách Nga đã có dịp chiêm ngưỡng màn bắn pháo hoa hoành tráng theo lệnh của Tổng đốc. Ngay tối hôm đó, họ được thưởng thức một chương trình văn hóa đặc sắc. Họ được mời đến nhà hát châu Âu, xem chương trình biểu diễn của nhóm nghệ sỹ quốc gia. Theo bá tước Ukhtomsky, "các tiết mục đã gây ấn tượng rất mạnh mẽ về tiếng ồn ĩ và sự can đảm khi các diễn viên quần thảo trên mặt đất, nhảy qua người nhau và giao chiến bằng những chiếc kiếm gỗ." 

Bá tước Ukhtomsky viết rằng Sài Gòn là thành phố xây dựng theo phong cách châu Âu trên nền những túp lều mà người Việt đã tự đốt cháy khi khởi nghĩa chống sự xâm lược của thực dân Pháp. Đọc những dòng này, không thể không nhớ lại chuyện người dân Moskva cũng đã từng đốt cháy thành phố của mình, khi nước Nga cũng bị quân giặc Pháp chiếm đóng. Nhưng đó không phải là quân của Hoàng đế Pháp Napoleon III như khi đánh chiếm Sài Gòn, mà là Napoleon I, từ 50 năm trước… Thật ra, quân Pháp đã phải bỏ chạy khỏi Moskva sau một tháng, còn Sài Gòn thì bị Pháp xâm chiếm trong nhiều thập kỷ. 

Đến ngày thứ ba của chuyến thăm, Hoàng tử Nikolai và đoàn tùy tùng của ông đi xe ngựa đến thăm Chợ Lớn. Còn các sĩ quan Nga tháp tùng người kế vị ngai vàng Nga đến Việt Nam thì đi tàu điện, tại thời điểm đó hàng năm đã chuyên chở khoảng một triệu hành khách. 

Trong ngày cuối cùng ở Sài Gòn, một đoàn đại biểu người Việt từ Thủ Dầu Một đến yết kiến Hoàng tử Nga. Họ mang đến các món quà tặng Hoàng tử Nikolai: gồm hai báo đen sống, chiếc ghế sơn mài màu đỏ "Ngai Long" với hình ảnh con rồng tô son thếp vàng và bức ngẫu tượng thần săn bắn khổng lồ bằng gỗ. 

Ngày 31 tháng Ba, các vị du khách Nga đã rời Sài Gòn, nơi mà như ghi nhận của bá tước Ukhtomsky, "họ đã trải nghiệm sự hiếu khách và tình cảm thân thiện." Tiếp theo, trong ghi chép của mình, bá tước Ukhtomsky chia sẻ suy nghĩ của ông về hiện tại và tương lai của khu vực mà các du khách Nga đã trải qua bốn ngày. Sử gia Moskva Maxim Syunnerberg nói: 

"Bá tước Ukhtomsky viết rằng Việt Nam có nguồn tài nguyên thiên nhiên không thua kém Ấn Độ và các nước ở Trung Đông. Bá tước nhận xét rằng lúa, gai, bông, chàm, trầu, thuốc lá, mía, cà phê, trà, các loại rau và gia vị của Việt Nam có chất lượng vào loại cao nhất. Ông Ukhtomsky viết về các mỏ than bao la ở Bắc Bộ có khả năng đánh bật than đá của Mỹ và Australia được bán ở khu vực này. Bá tước cũng lưu ý đến số lượng lớn người Trung Quốc nhập cư vào miền Nam Việt Nam. Xin nhắc các bạn độc giả rằng bá tước Nga viết về chuyện này gần một trăm ba mươi năm trước. Bá tước viết rằng điều chính yếu là không được cho phép những người Hoa Kiều đó tụ họp trong các hội kín mang tính hung hăng và quyết liệt. 

Bá tước Ukhtomsky cũng chú ý đến các phát hiện khảo cổ, di tích đời sống văn hóa ngàn năm tuổi, sử biên niên và truyền thống cổ xưa của Việt Nam. Tìm hiểu trong sự hỗn loạn các dữ liệu thú vị về thời đại đã qua là nhiệm vụ bổ ích cho tương lai, bá tước Nga viết. Các nhà nghiên cứu Việt Nam và Nga hôm nay đã thực hiện thành công nhiệm vụ này."

Thứ Tư, 26 tháng 10, 2016

* Những bức ảnh có một không hai

Khoảnh khắc để đời ...
Bức ảnh này được Lorenz Holder chụp tại Gablenz, Đức. Đây là ảnh đoạt giải nhất cuộc thi ảnh Illume 2016.

Nhiếp ảnh gia người Na Uy Vegard Aasen dành giải hạng mục chụp bằng điện thoại với bức ảnh ở vùng núi Hakuba, Nhật Bản.

Alexandre Voyer ghi lại khoảnh khắc Marianne Aventurier đối mặt với một con cá mập khổng lồ ở đảo Azores, Bồ Đào Nha.

Đội hình máy bay của các phi công Miroslav Krejci, Jan Rudzinskyi, Stanislav Cejka và Jan Tvrdic ở Jaromêř, Cộng hòa Czech qua góc máy của Daniel Vojtêch.

Micky Wiswedel chụp cảnh Jamie Smith rơi khỏi vách đá trong lúc tìm một tuyến đường mới leo lên núi Table, Cape Town, Nam Phi.

Jean-Baptiste Chandelier lướt dù giữa khung cảnh tuyệt đẹp của dãy Lac du Pontet (Pháp) trong ảnh của Tristan Shu.

Phi công Francois Le Vot biểu diễn màn nhào lộn xuất sắc trong ảnh của Balazs Palfi ở Budapest, Hungary.

Vernon Deck ghi lại khoảnh khắc Iker Fernandez lướt đi trên tuyết.

Ken Etzel chụp ảnh Wiz Fineron trèo lên một vách đá ở Grampians, Australia.

Tác phẩm tuyệt vời của Lorenz Holder, với nhân vật chính là tay trượt ván Conny Mirbach ở Riem, Đức. 

Arthur Longo, Gjermund Braaten và Ludwig Biltoft giữa những quả bóng ở Kitzsteinhorn (Áo) trong ảnh của Markus Rohrbacher.

Guillaume Nery lao xuống làn nước sâu thẳm trong một hang động ở Tulum, Mexico. Đây là ảnh chụp của Klaus Thymann.

Rahel Schelb leo lên tảng băng trôi khổng lồ ở Iceland dưới ánh sáng huyền ảo của Bắc cực quang, trong ống kính của Tim Kemple.

Frank Kretschmann ghi lại khoảnh khắc bình yên khi hai vận động viên Mayan Smith Gobat và Ben Rueck nghỉ ngơi ở Piedra Rícadan.

HOÀNG LINH

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016

* Tiêu diệt 98% tế bào ung thư chỉ trong 48 giờ!

Phát hiện mới: Rễ cây này có thể tiêu diệt 98% tế bào ung thư chỉ trong 48 giờ!

Các nhà khoa học tại Canada đã tìm ra hy vọng mới trong điều trị ung thư khi phát hiện một loại rễ cây có thể tiêu diệt 98% tế bào ung thư chỉ trong 48 giờ – rễ cây bồ công anh.

Rễ cây bồ công anh có thể giúp tiêu diệt 98% tế bào ung thư chỉ trong 48 giờ.

Các nhà khoa học và cả những bệnh nhân luôn tìm kiếm phương pháp hiệu quả để chống chọi với ung thư. Căn bệnh ác tính này đã gây ra nhiều thiệt hại cho các gia đình và xã hội.

Hiện nay hóa trị là phương pháp điều trị ung thư chủ yếu, nó là một quá trình chậm chạp và đau đớn nhưng không mang lại nhiều hiệu quả. Ngoài các tế bào ung thư, hóa chất cũng có thể tiêu diệt cả những tế bào bình thường. Nếu quá liều các tế bào thường sẽ chết và bệnh nhân tử vong, nếu thấp liều thì tế bào ung thư không bị tiêu diệt hết, khi chúng tấn công vào não, bệnh nhân cũng tử vong.

Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi các bác sĩ vẫn đang tìm kiếm biện pháp tốt hơn để thay thế hóa trị. Và các nhà nghiên cứu tại trung tâm ung thư Windsor Regional ở Ontario, Canada đã tìm ra hy vọng mới trong điều trị ung thư từ rễ cây bồ công anh.

John Di Carlo 72 tuổi, chiến đấu với căn bệnh ung thư máu. Sau những liệu trình hóa trị mệt mỏi và không hiệu quả, ông được đưa về nhà để thu xếp công việc và dành những ngày cuối cùng bên gia đình.

Nhưng hy vọng cuối cùng đã đến với Carlo khi ông nhận được gợi ý uống trà rễ bồ công anh hàng ngày từ một phòng khám ung thư. Kết quả là sau 4 tháng bệnh của ông đã thuyên giảm và đến nay ông đã sống được 3 năm mà không cần bất cư liệu trình hóa trị nào khác ngoài uống trà bồ công anh.

Ông Carlo đã sống tiếp được 3 năm nhờ uống trà rễ bồ công anh.

Chiết xuất từ rễ cây bồ công anh được sử dụng trong y học cổ truyền Trung Hoa để chữa các bệnh khác nhau từ tiêu hóa, chán ăn cho đến viêm gan. Loài cỏ phổ biến này có tác dụng chống viêm, chống oxy hóa và phát hiện mới đây là chống ung thư.

Ba tiến sĩ Caroline Hamm, Pamela Ovadje và Siyaram Pandey đánh giá loại cây kỳ diệu này có thể chống lại các bệnh máu và tủy xương ác tính.

Như đã biết, tế bào ung thư có đặc điểm là nhưng tế bào biệt hóa cực kỳ nhanh. Nó phát triển nhanh chóng và hấp thu chất dinh dưỡng của tế bào lành. Nhờ tác dụng làm ức chế quá trình biệt hóa của rễ bồ công anh mà hệ thống chống ung thư của cơ thể đủ thời gian để phân hủy các tế bào ung thư. Thông thường tế bào ung thư sẽ bị phân hủy sau 48 giờ.

Không giống như hóa trị, chiết xuất từ rễ bồ công anh chỉ tấn công vào các tế bào ác tính và còn tăng cường khả năng chống ung thư tự nhiên của cơ thể.

Ngoài trường hợp bệnh bạch cầu trên, chiết xuất từ rễ cây bồ công anh còn có tiềm năng chống lại các bệnh ung thư khác như: ung thư tiền liệt tuyến, phổi, ruột kết, ung thư vú, gan…

Hiệu quả của bồ công anh đối với các bệnh khác:

– Bệnh tiểu đường: rễ và thân cây kích thích tụy sản xuất insulin giúp ổn định đường huyết.

– Tiêu hóa: các vitamin và khoáng chất trong bồ công anh giúp làm sạch đường tiêu hóa, tăng cường hệ gan – mật.

– Bồ công anh có tác dụng diệt các vi khuẩn gram âm, hỗ trợ điều trị nhiễm trùng tiết niệu.

– Với nguồn vitamin A dồi dào, bồ công anh giúp tăng cường thị lực, chống lão hóa, và ngăn ngừa nhiễm trùng hô hấp.

– Loại cây này giàu canxi, giúp làm giảm nguy cơ loãng xương, sâu răng và tăng cường các hoạt động cơ bắp.

HOÀNG AN
Theo HEART SOUL

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

* Sự giả dối, hủ bại chốn quan trường ở Trung Quốc

Trang applecool.com mới đây đăng tải bài viết, “vợ hai” của ông Vĩ Quân Tử – nguyên Bí thư thành ủy tỉnh Cát Lâm TQ, bị tố cáo phạm tội lừa đảo. Ở trên tòa, cô đã có một lời biện bạch vô cùng đặc sắc, có hai câu nói đã khiến cho “quan tòa” nhục nhã không nói nên lời.
Không chỉ thế, lời nói trước Tòa cho thấy rõ sự giả dối, hủ bại chốn quan trường ở Trung Quốc. 


Lời biện bạch của “vợ hai” Bí thư Thành ủy. (Ảnh: Internet).

Dưới đây là lời biện bạch sâu sắc của cô “nhân tình” này:

Kính thưa ông chánh án!

Cảm ơn quan tòa đã cho tôi cơ hội phát biểu sau cùng. Làm một người phụ nữ bán thân, đứng ở trước tòa án trang nghiêm này tôi cảm thấy thật sự rất nhục nhã. Tôi đã theo nghề bán tiếng cười mưu sinh này đã được 5 năm, lại từng làm “vợ hai”, cũng có thể là vợ ba, vợ tư của nguyên Bí thư thành ủy Vĩ Quân Tử.

Nhưng mà, làm “vợ chung” của người ta quyết không phải là tâm nguyện của tôi, sỡ dĩ tôi phải đi theo con đường mang đến nỗi nhục lớn cho gia đình và bản thân này, quả thật là vì cuộc sống bức bách.

Nhà tôi trên thì có bà nội tuổi đã ngoài tám mươi, dưới thì có em trai trẻ người non dạ. Bà nội cần người chăm lo, em trai thì cần phải đi học, tuy nhiên, bố mẹ tôi bán mặt cho đất, bán lưng cho trời làm việc vất vả khó nhọc ngoài đồng quanh năm suốt tháng, thế mà thu nhập cả năm trời lại không đủ để đóng các khoản tiền thuế trong làng. Mỗi lần nếu như không giao nộp đúng thời hạn, cán bộ làng liền đến nhà bắt gà bắt dê, tịch thu lương thực.

Tôi vào thành phố làm người giúp việc, nhưng lại bị ông chủ làm nhục mà không biết khởi tố ở đâu, vò đã mẻ lại sứt, vậy nên từ đó về sau, mới nhắm mắt đi theo con đường này. Thử hỏi, là một cô gái nhà quê yếu đuối, ngoài việc phải bán tuổi thanh xuân của mình ra, tôi còn có thể bán gì nữa đây?

Tham quan Vĩ Quân Tử bị cảm 3 ngày, liền nhận được 50 vạn tệ “tiền hỏi thăm”, điều chỉnh một lần ban lãnh đạo ở huyện, ông ta lại thông qua việc bán quan, kiếm được khoản thu nhập kếch sù 5 triệu Nhân dân tệ.

Nếu như tôi có cơ hội kiếm được một phần mười số tiền như ông ta, bản thân tôi cũng tuyệt đối sẽ không đi theo cái nghề bán nụ cười này!

Có quần chúng trách mắng chúng tôi làm gái bán thân quá đáng sợ! Lý do là làm hư hỏng cán bộ, lây truyền bệnh tật, bại hoại lối sống xã hội. Tôi thừa nhận đây là sự thật. Tuy nhiên, ở trên thế giới này, nếu không có kẻ mua thì hỏi làm sao có người bán? Nếu không có những tham quan, quyền quý mua dâm, thì thử hỏi làm sao có kỹ nữ bán dâm đây? Nếu như nói đáng sợ, thì mua dâm còn đáng sợ hơn cả bán dâm!

Thị trường bán dâm sinh sôi ồ ạt, cũng không phải là chúng tôi phát động, mà là những người quyền quý có quyền trong tay, có tiền trong túi làm nên. Nếu như nói đến nguy hại xã hội, “mua dâm” đối với xã hội thì nguy hại càng nghiêm trọng hơn.

Chúng tôi bán dâm, là bán thân xác thịt của chính mình, nguồn vốn này tuy đáng quý, nhưng lại thuộc về chính bản thân chúng tôi. Còn những người làm quan chức đến mua dâm, “tiền” mua dâm của họ là đến từ đâu đây?

Nhân viên công tố chỉ tố cáo tôi tội lừa đảo, tôi thừa nhận, tôi xác thực là tên lừa đảo. Bản thân tôi ngay cả tiểu học còn chưa tốt nghiệp, vậy mà bây giờ lại có được văn bằng tốt nghiệp đại học chính quy. Nhưng mà, trong xã hội này những người có văn bằng giả đâu phải chỉ hàng nghìn hàng vạn thôi đâu, tham quan Vĩ Quân Tử ngay cả trung học cơ sở còn chưa học xong, không phải cũng đã trở thành “nghiên cứu sinh tại chức” đó sao?

Tôi trước nay chưa từng viết đơn xin gia nhập đảng, vậy mà giờ đây tôi lại trở thành đảng viên có năm năm tuổi đảng. Thân phận đảng viên của tôi là lừa gạt, điều này không sai. Nhưng mà, những quan chức ban ngày đứng trên bục giảng lớn tiếng nói làm trong sạch hóa bộ máy chính trị, tối đến thì “ăn chơi dâm loạn”, thân phận đảng viên của họ lẽ nào cũng là “hàng thật giá thật” hay sao?

Tôi chẳng qua chỉ là gái bán thân bị người đời phỉ nhổ, một năm trước lại ngồi trên ghế cục trưởng. Chức vụ cục trưởng của tôi xác thực là Vĩ Quân Tử ban cho. Nhưng những người được Vĩ Quân Tử ban cho chức vụ cục trưởng có đến hàng mấy chục người, những người này có ai chưa từng tiến cống, dâng đại lễ cho ông ta đây?

Tiền mà họ dùng để dâng đại lễ toàn bộ đều là tiền của công, còn tiền mà tôi tiêu xài chỉ là tiền mà tôi bán thân thể của mình kiếm được. Tuy nhiên, ở trước pháp luật, thử hỏi liệu tôi và họ có thể xếp ngang hàng hay không?

Các người mắng tôi vô sỉ, tôi cũng thừa nhận bản thân tôi vô sỉ! Nhưng tôi cho rằng, những tên tham quan lớn nhỏ giống như Vĩ Quân Tử kia, những người đó còn vô liêm sỉ hơn cả tôi nữa! Những người này ngoài miệng thì nói là vì nhân dân phục vụ, còn những chuyện lén lút sau lưng thì lại là những mánh khóe tội ác, đầu trộm đuôi cướp.

Vĩ Quân Tử ban ngày khi báo cáo với người khác thì dõng dạc hùng hồn, còn buổi tối khi đến chỗ tôi thì lại không bằng cầm thú. Ông ta uống một viên thuốc, thì lập tức thay hình đổi dạng, vắt óc tìm kế để giày vò hành hạ tôi. Những tên ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo giống như ông ta, tôi đã gặp nhiều rồi.

Hôm nay trong số những người ngồi ở nơi này, có đến mấy người đã từng là “khách” của tôi trước đây, bây giờ lại lấy thân phận quan tòa để xét xử tôi! Các người giỡn cợt tôi đủ rồi, đùa cợt thỏa thích rồi! Vì để lấy lòng Bí thư thành ủy Vĩ Quân Tử, liền dâng tôi cho ông ta, tôi chỉ trong một đêm đã trở thành khách quý ngồi trên của Vĩ Quân Tử. Các người đều biết nội tình của tôi, khi Vĩ Quân tử mua nhà, mua xe, lại đưa tôi ngồi lên chức vị cục trưởng, các người không phải còn ăn mừng vì điều này sao? Những lúc đó có ai đứng ra nói một lời công đạo cho nhân dân hay không? Bây giờ Vĩ Quân Tử ngã ngựa rồi, các người lại nói năng hùng hồn, viện đến đủ mọi lý do để xét xử tôi!

Kính thưa quý quan tòa, các vị bồi thẩm đoàn, các vị thính giả, bản thân tôi phạm pháp, hôm nay chịu sự trừng phạt quả thật là đúng với tội. Còn những kẻ quyền quý đường hoàng kia, lấy mồ hồ xương máu của đất nước và nhân dân để bao nuôi chúng tôi, “bồi dưỡng” chúng tôi, chà đạp chúng tôi, lẽ nào họ không có tội hay sao? Họ chính là có thể tiêu diêu ngoài vòng pháp luật hay sao? Bây giờ lại còn phán xét tôi….

Chánh án nghe đến đây, liền quát lớn một tiếng: “Lôi bị cáo xuống dưới!”

Theo ĐKN

Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2016

* Nhân ngày Giải phóng Thủ đô

Xin Share cùng mọi người một việc:
Cuối tháng 9 mình nhận được một E-mail:
.
"Thưa bác,
Cháu là Thanh Thùy, Phóng viên Ban Văn hóa - Xã hội Đài PT - TH Hà Nội. Tình cờ, cháu có thấy trong blog Trường xưa (http://internat54.blogspot.com/) của các bác có hình ảnh của bác Vương Minh Tường cùng gia đình. Chúng cháu đang muốn quay phim về phố Vương Thừa Vũ nhân dịp ngày Giải phóng Thủ đô 10/10, và rất muốn được gặp gỡ người thân của trung tướng. Phiền bác giúp cháu liên lạc được với bác Tường được không ạ...."
.
Và mơi đây một E-mail khác:
.
"https://youtu.be/DgUU6iyonzU
Bác Hoàn ơi, đây là link cháu làm về phố Vương Thừa Vũ, có sự tham gia của bác Tường. Bác xem nhé. Cháu cám ơn bác rất nhiều ạ.
Cháu Thanh Thuỳ"



Và đây là Video về phố Vương Thừa Vũ, con phố mang tên Trung tướng QĐND VN  Vương Thừa Vũ, cụ thân sinh của một người bạn từ thời niên thiếu của bọn mình - Vương Minh Tường. Xin được chúc mừng Gia đình bạn Vương Minh Tường nhân sự kiện này và cũng xin cảm ơn phóng viên Trần Thị Thanh Thủy.
.




Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2016

* Siêu quyền lực và bầu cử Tổng Thống Mỹ (Sưu tầm)

(Bài hơi cũ nhưng với mình vẫn mới)
Huy hiệu của Siêu Quyền Lực Bilderberg Group.

Trong cuộc bầu cử tổng thống Mỹ năm nay có rất nhiều chuyện lạ đã xảy ra. Chúng tôi đã viết hai bài nói về những chuyện lạ đó. Bài thứ nhất là “Đảng cử đảng bầu” phổ biến ngày 14.4.2016 và bài thứ hai là “Hoa Kỳ và biến loạn bầu cử” ngày 11.8.2016. Những gì chúng tôi tiên đoán đang đúng. Chúng tôi xin nhắc lại những câu quan trọng chúng tôi đã trích dẫn làm chủ đề cho sự tiên đoán:<!>

Trong một lá thư gởi cho một cộng tác viên của mình đề ngày 21.11.1933, Tổng Thống Franklin Roosevelt đã viết:

“Sự thật của vấn đề, như bạn đã biết, là yếu tố tài chánh trong các trung tâm rộng lớn đã làm chủ chính quyền của nước Mỹ kể từ thời Andrew Jackson."

Thẩm Phán Tối Cao Pháp Viện Liên Bang Felix Frankfurter đã từng nói:

“Những người thật sự cai trị ở Washington là vô hình, và thực thi quyền hành từ sau hậu trường”.

Trong cuộc bầu cử Tổng Thống Mỹ năm 2000, chương trình Agenda của Mỹ ngày 28.10.2000 đã mở một cuộc phỏng vấn bình luận gia và nhà văn nổi tiếng Gore Vidal về cuộc tranh cử giữa Gore và Bush. Câu hỏi được đặt ra như sau: “Có cái gì khác biệt giữa Gore và Bush?” Gore Vidal đã phán những câu nẩy lửa như sau:

“Ồ, chúng ta nắm chắc hệ thống chính trị của nước Mỹ trong 50 năm gần đây. Chúng ta có bầu cử nhưng không có quan điểm chính trị. Chúng ta có một đảng chính trị - ĐẢNG CÔNG TY MỸ QUỐC, MỘT ĐẢNG VỀ TÀI SẢN (We have one political party - the party of corporate America, the property party) - và đảng đó có hai nhánh. Một nhánh được gọi là Dân Chủ, một nhánh được gọi là Cộng Hòa. Vậy, chính yếu là cùng một người vừa tài trợ cho Gore vừa tài trợ cho Bush….”

Chúng tôi xin ghi thêm: Trong cuốn “Tragedy and Hope”, ông Carrol Quigley, Giáo sư Georgetown University, cũng đã khẳng định:

“Lý luận rằng hai đảng đại diện cho những tư tưởng và chinh sách đối nghịch, một có thể là của Cánh Hữu và một của Cánh Tả, chỉ là một tư tưởng điên rồ, chỉ các nhà tư tưởng hàn lâm và giáo điều chấp nhận mà thôi! Thay vì thế, HAI ĐẢNG CHỈ LÀ MỘT. Vì thế người Mỹ có thể ‘ném bỏ bọn bất lương’ trong bất cứ cuộc bầu cử nào, mà không đưa đến bất cứ những sự thay đổi sâu sắc hay bao quát nào về chánh sách”.

Trên đây là những nhận xét của các nhân vật có thẩm quyến ở Mỹ. Thực tế đã chứng minh những điều họ nói là đúng.


KHI SIÊU QUYỀN LỰC RA TAY


Chuyện không ngờ là có rất nhiều “người Việt đấu tranh” rất thích ông Donald Trump do “bắt đúng tần số”. Có người đã nói với chúng tôi rằng phải có một người như Donald Trump mới “trị” được Cộng Sản và Trung Quốc. Obama hay Haillary Clinton quá yếu! Họ vẫn tin tưởng “chống cộng” là mục tiêu hàng đầu của thế giới ngày nay, nằm trên cả kinh tế, an ninh, quốc phòng, khủng bố, môi trường…! Họ cũng như ông Donald Trump đã lầm tưởng rằng Tổng Thống Mỹ là “đấng toàn năng”, muốn làm gì trên đất nước này thì làm!
Một cuộc họp của Bilderberg Group.

Website chính thức của nhóm Siêu Quyền Lực Bilderberg Group tiết lộ rằng từ 11 đến 14.6.2015, 140 đại diện cao cấp của nhóm thuộc 22 quốc gia đã họp tại khách sạn Interalpen-Hotel Tyrol ở Telfs-Buchen, Áo quốc, để bàn về những vấn đề của thế giới trong năm 2016, trong đó có những vấn đề chính sau đây: Các vấn đề kinh tế hiện tại, chiến lược Châu Âu, toàn cầu hóa, Hy lạp, Iran, Trung Đông, NATO, Nga, khủng bố, Anh quốc, Hoa Kỳ, bầu cử Hoa Kỳ.

Trong bản tin ngày 8.6.2015 của InfoWars có đầu đề “Bilderberg Backs Hillary For 2016 Presidency” (Bilderberg ủng hộ Hillary ứng cử Tổng Thống năm 2016), ký giả Steve Watson cho biết tại cuộc họp nói trên, có bà Jim Messina thuộc nhóm Messina Group, cố vấn của bà Hillary Clinton tham dự. Bà cũng là người đã đứng đầu trong cuộc vận động tranh cử cho Tổng Thống Obama 2012. Vào năm 2008, Bilderberg Group cũng đã từng bí mật gặp ông Obama và bà Hillary Clinton tại Bắc Virginia và đã chọn ông Obama làm tổng thống Hoa Kỳ.

Bản tin nói rằng bà Hillary Clinton phát xuất từ giới ưu tú của Bilderberg, còn ông Clinton đã từng tham dự hội nghị Bilderberg tại Đức năm 1991 trước khi làm Tổng Thống Mỹ, và ông ta đã trở lại tham gia hội nghị này năm 1999 tại Sintra, Bồ Đào Nha. Còn bà Clinton được nói đã tham dự hội nghị Bilderberg vào năm 2006 tại Ottawa, Canada.

Như vậy cả ông lẫn bà Clinton đều là thành viên ưu tú của tổ chức Siêu Quyền Lực Bilderberg Group.

BILDERBERS GROUP LÀ TỔ CHỨC NÀO?

Những người quen suy nghĩ và hành động theo cảm tính thường RẤT SỢ SỰ THẬT và nghe ai nói gì khác với điều mình muốn đểu cho là “đồ dỏm”. Nhưng với Bilderberg Group, không thể nói là “đồ dỏm” được. Chỉ cần vào Google đánh chữ Bilderberg Group là thấy hàng trăm bài và tin tức nói về tổ chức Bilderberg Group. Sách viết về tổ chức này cũng quá nhiều.

Nhưng đây là một tổ chức bí mật, hoạt động theo kiểu “xã hội đen”, giống bang hội của Tàu, nên khó có nhà nghiên cứu nào dám nói là đã nắm vững cơ cấu và hoạt động của tổ chức này. Tất cả chỉ là những nỗ lực khám phá và tìm hiểu.

Nói một cách tổng quát, Bilderberg Group, hay hội nghị Bilderberg, hay các cuộc họp Bilderberg, hay Bilderberg Club là một hội nghị riêng tư hàng năm gồm từ 120 đến 150 thành viên thuộc giới tinh hoa chính trị Châu Âu và Bắc Mỹ, các chuyên gia từ các ngành công nghiệp, tài chính, học viện, và các phương tiện truyền thông, được thành lập từ năm 1954.

Theo Andrew Kakabadse, Giáo sư về Quản trị và Lãnh đạo, mục tiêu ban đầu của nhóm là thúc đẩy Chủ nghĩa Đại Tây Dương (Atlanticism), tức chủ nghĩa đề cao tầm quan trọng của sự hợp tác giữa Châu Âu, Hoa Kỳ và Canada về chính trị, kinh tế và các vấn đề quốc phòng, chủ trương tăng cường quan hệ Mỹ - Châu Âu và ngăn chặn một cuộc chiến tranh thế giới khác phát triển. Chủ đề của Tập đoàn Bilderberg là "tăng cường sự đồng thuận xung quanh thị trường tự do giữa các nước tư bản Tây phương và các lợi ích của họ trên khắp thế giới".

Một số khuôn mặt của các lãnh đạo Bilderberg Group

Hội nghi Bilderberg thứ 64 năm nay họp từ 9 đến 12.6.2016 tại Dresden ở Đức với chi phí lên đến 35.638.750 USD vì phải huy động hàng nghìn cảnh sát, quân đội và mật vụ Đức đến bảo vệ an ninh. Đề tài thảo luận gồm 9 vấn đề, trong đó có vấn đề Trung Quốc và các chế tài trừng phạt cần thiết, vấn đề Trung Đông… Vấn đề yểm trợ cho người sẽ làm tân Tổng Thống Mỹ trong cuộc bầu cử 2016 cũng đã được bàn đến.

DỰNG KỊCH BẢN BẦU TỔNG THỐNG

Ông George W. Bush năm 2000, ông Barack Obama năm 2008 hay bà Hillary Clinton năm nay không phải là những chính trị gia xuất sắc hay nổi bật, nhưng sở dĩ họ được Siêu Quyền Lực chọn vì biết những người này sẵn sàng và có khả năng thi hành những kế hoạch và đường lối đã được vạch sẵn. Trường hợp bà Hillary còn yếu hơn, nên nếu bà gặp một đối thủ khá xuất sắc, bà có thể bị đánh bại. Vậy muốn bà Hillary tiến đến địa vị được chọn, cần phải có một kế hoạch có hiêu quả.

Qua các diễn biến của cuộc tranh cử vừa qua và đang diễn tiến, chúng ta thấy có hai kịch bản đã được dàn dựng:

1.- Kịch bản thứ nhất: dùng du đãng đường phố để loại tất cả các đối thủ của bà Hillary.

Các nhà phân tích đều biết Donald Trump là một người mang bệnh cuồng vĩ (grandiose delusions), luôn tự coi mình là người vượt trội lên trên tất cả mọi người, nhưng lại thiếu văn hóa và thiếu hiểu biết về chính trị, nên chỉ cần thổi lên là ông ta sẽ coi trời bằng vung. Quả đúng như vậy. Ông ta đã dám tuyên bố: “Nếu tôi đứng giữa Đại lộ thứ năm (Fifth Avenue) và bắn ai đó thì tôi cũng sẽ không mất bất kỳ lá phiếu cử tri nào, okay?”.

Khi được đẩy ra tranh cử, ông ta đã xử dụng tối đa ngôn ngữ đường phố để tấn công các chính trị gia nổi tiếng của đảng Cộng Hòa nên họ phải bỏ chạy vì không muốn “dây với hủi”. Những người như Ted Cruz, Thượng Nghị Sĩ bang Texas; Jim Gilmore, Thống Đốc Virginia; John Kasich, Thống Đốc Ohio; Rand Paul, Thượng Nghị Sĩ bang Kentucky; Marco Rubio, Thượng Nghị Sĩ bang Florida…, nếu được đảng Cộng Hòa cử làm ứng cử viên tổng thống, bà Hillary khó thắng họ được. Nhưng Donald Trump đã cho tất cả “đi chỗ khác chơi”!

2.- Kịch bản thứ hai: đẩy cây cho Donald Trump tự bắn vào chân mình rồi quỵ xuống.

Donald Trump chẳng biết gì về chính trị, luật pháp, an ninh, tình báo… nên múa gậy vườn hoang. Nhà phân tích chính trị Tracy Sefl đã nói: “Ông ta không xử dụng bất cứ chiến lược căn bản nào khi tranh cử, ông ta làm theo cách của ông ấy, ông ta cũng chẳng cần phòng thủ.” Vì thế, phe đối thủ đã cho nội gián xâm nhập vào và gài bẫy hay cố vấn cho ông ta tự bắn vào chân mình.

Bà Meredith McIver, người viết diễn văn cho bà Melania, vợ của Donald Trungp, lại lấy nguyên văn một vài đoạn trong bài diễn văn của bà Michelle Obama bỏ vào cho bà Melania đọc. Khi bị tố là đạo văn thì bà ta giải thích lòng vòng. Trong một bản tin ngày 22.6.2016 phổ biến trên Prntly.com, ký giả Connor Balough cho biết một người trong nhóm Clinton đã tiết lộ những tài liệu gây xôn xao dư luận, trong đó nói rằng họ đang kiểm soát một số nhóm ủng hộ Donald Trump trên facebook và đang dò thám các thành viên của Trump để thu thập thông tin. Trong khi đó, sáng ngày 19.8.2016, ông Paul Manafort, Chủ tịch Ban Vận động Tranh cử của Donald Trump đã phải từ chức vì bị điều tra vụ nhận tiền của cựu Tổng thống Ukraine Viktor Yanukovych! Nói một cách tổng quát, trong bộ tham mưu của Donald Trump, khó mà biết được ai là bạn và ai là thù.

Kịch bản thứ hai được mở đầu bằng những tượng Donald Trump hoàn toàn khỏa thân mang tên "Hoàng đế không có tinh hoàn" do nhóm INDECLINE trình bày tại New York, San Francisco, Los Angeles, Cleveland và Seattle. Ginger, người thiết kế bức tượng, cho biết ông muốn tạo ra một "vẻ ngoài khó ưa" cho ông Trump. Nhóm này cũng đã tung ra video mô tả quá trình tạo ra các bức tượng trên. Đây là chuyện chưa hề xảy ra đối với các cuộc bầu tổng thống trước đây. Những màn tiếp theo sẽ được trình diễn trong giai đoạn tới.

Người ta ước lượng số tiền tranh cử bà Hillary thu được sẽ gấp 10 lần của ông Donald Trump. Họ huy động cả một hệ thống truyền thông to lớn để lèo lái dư luận một cách tinh vi.

NẾU BÀ HILLARY ĐẮC CỬ?

Luật Hoa Kỳ cho phép phê phán các ứng cử viên một cách dễ dãi mà không bị truy tố về mạ lỵ phỉ báng (defamation), vì thế khi ra tranh cử, các ứng cử viên đều phải chấp nhận trò “chọi đá đường rầy xe lửa” từ bốn phía. Điều đáng quan tâm là những người it am hiểu về luật pháp, kể cả những người có tiến sĩ nọ hay tiến sĩ kia, thường lầm tưởng mọi lời tố cáo đều là bằng chứng của sự vi phạm pháp luật (evidence) nên bám lấy nó, và cuối cùng sẽ thất vọng.

Một câu hỏi được nhiều người đặt ra: Bà Hillary sẽ đưa nước Mỹ đi về đâu nếu bà đắc cử tổng thống?

Khẩu hiệu của ông Obama khi ra tranh cử năm 2008 là “CHANGE” (thay đổi), nhưng sau 8 năm cầm quyền ông ta chỉ làm được đạo luật Obamacare thay đổi chế độ ý tế của nước Mỹ, còn hiệp ước TPP để ngăn chận sự bành trước mậu dịch của Trung Quốc cho đến nay vẫn chưa được nước nào phê chuẩn. Nước Mỹ theo chế độ tam quyền phân lập chứ không phải như ở Thổ Nhĩ Kỳ hay Philippines, Tổng Thống muốn bắt ai thì bắt, bắn ai thì bắn. Ngoài ra, Tổng Thống Mỹ còn phải thực hiện các kế hoạch do các tổ chức quyền lực đứng đàng sau đã vạch sẵn. 

Đọc bản Cương Lĩnh của đảng Dân Chủ biểu quyết hôm 27.7.2016, chúng ta thấy vị tổng thống kế tiếp sẽ tiếp tục thực hiện những kế hoạch căn bản của nước Mỹ mà ông Obama chưa hoàn tất và xúc tiến các kế hoạch mới đã được hoạch định.

Hội nghi Bilderberg năm 2008 tại Westfields Marriott hotel ở Chantilly, Virginia, từ ngày 05 đến 08.6.2008, đã cử ông Obama làm Tổng Thống Mỹ và giao cho tiếp tục thi hành kế hoạch “Một Trung Đông Mới” (New Middle East) được Tổng Thống Bush cho công bố ngày 17.8.2006, và chuyển từ “chiến lược can thiệp bằng quân sự” (military intervention strategy) qua “chiến lược chiến tranh ủy nhiệm” (proxy war strategy) để có thể bán được nhiều vũ khí hơn.

Tài liệu cho biết cả ông Obama lẫn bà Hillary có đến gặp một số nhân vật trong hội nghị nói trên, nhưng không phải gặp tại hội nghị mà gặp sau đó ở Northern Virginia. Bà Hillary trong nhiệm kỳ tới cũng chỉ là người nối tiếp công tác của ông Obama.

Nước Mỹ đã có 44 đời Tổng Tống, nhưng chỉ có hai Tổng Thống không do Siêu Quyền Lực chỉ định, đó là Tổng Thống Abraham Lincoln (1861-1865) và Tổng Thống Kennedy (1961- 1963). Cả hai đều đã bị ám sát chết. Chỗ nào dành cho Donald Trump “chống cộng”?

Mạnh Tử bảo: “Nhất ẩm nhất trác giai do tiền định, vạn sự phận dĩ định”, có nghĩa là từ cái ăn cái uống đều do Trời định trước, mọi việc đều đã được số phận an bài. Nhưng trong các cuộc “bầu cử dân chủ” Tổng Thống ở Mỹ, “tiền định” không phải là ông Trời mà là Siêu Quyền Lực!

Ngày 25.8.2016
Lữ Giang.

Thứ Tư, 12 tháng 10, 2016

* Châm ngôn hiện đại


20 câu châm ngôn sâu sắc

1. Dạy con trẻ vạn lời hay, không bằng nửa ngày làm gương, làm mẫu
2. Cha mẹ chỉ biết cho, chẳng biết đòi. Con cái thích vòi mà không biết trả
3. Cha mẹ ngồi đấy không hỏi, không han, bước vào cơ quan cúi chào thủ trưởng
4. Con trai chào trăm câu không bằng nàng dâu một lời thăm hỏi
5. Khôn đừng cãi người già, chớ có dại mà chửi nhau với trẻ
6. Gọi cha: ông khốt, gọi mẹ: bà bô. Ăn nói xô bồ thành ngừơi vô đạo
7. Rể quý bố vợ vì có nhà mặt phố. Con trai thương bố vì chức vì quyền


(Ảnh minh họa)

8. Gian nhà, hòn đất, mất cả anh em. Mái ấm bỗng nhiên trở thành mái nóng
9. Ngồi bên bia rượu hàng giờ, dễ hơn đợi chờ nửa giây đèn đỏ


(Ảnh minh họa)

10. Ngồi cùng thiên hạ, trăm việc khoe hay. Mẹ ốm bảy ngày không lời thăm hỏi
11. Bài hát Tây Tàu hát hay mọi nhẽ. Lời ru của mẹ chẳng thuộc câu nào
12. Khoẻ mạnh mẹ ở với con, đau ốm gầy còm tuỳ nghi di tản
13. Khấn Phật, cầu Trời, lễ bái khắp nơi, nhưng quên ngày giổ Tổ


(Ảnh minh họa)

14. Giỗ cha coi nhẹ, nuôi mẹ thì không. Cả vợ lẫn chồng đi làm từ thiện
15. Cha mẹ còn thơm thảo bát canh rau. Đừng để mai sau xây mồ to, mả đẹp
16. Ở đời bất thiện, là tại nhàn cư. Con cháu mới hư đừng cho là hỏng
17. Bạn bè tri kỷ, nói thẳng nói ngay. Con cháu chưa hay đừng chê đồ bỏ
18. Bảy mươi còn phải học bảy mốt. Mới nhảy vài bước chớ vội khoe tài
19. Tiếp thị vào nhà bẻm mép, cẩn thận cảnh giác, đôi dép không còn
20. Cầu thủ thế giới tên gọi chi chi, thoáng nhìn tivi đọc như cháo chảy, ông nội ngồi đấy thử hỏi tên gì?

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2016

* Những bài học ý nghĩa

Một vị khách mua sữa bò, người bán hàng rong nói “1 chai 3 đồng, 3 chai 10 đồng”. Vị khách lập tức mua lần lượt 3 chai rồi cười nhạo người bán hàng rong, thế nhưng…

Người bán sữa bò rong
Có một vị khách đi mua sữa bò vào một sáng ngày cuối tuần.
Khi anh ta đang đi thì gặp người gánh hàng rong đang bán sữa bò ở ven đường, anh đã tiến đến và hỏi giá.
Người bán hàng rong trả lời: “1 chai 3 đồng, 3 chai 10 đồng”.
Anh không nói gì liền lấy trong túi ra 3 đồng để mua 1 chai, rồi mua thành 3 lần. Mua xong anh ta rất đắc ý cười lớn nói với người bán hàng rong:“Ông có thấy không, tôi chỉ trả 9 đồng đã mua được 3 chai sữa!”
Người bán hàng rong không nói gì, chỉ mỉm cười và thầm nghĩ: “Hay thật! Từ khi áp dụng phương pháp tính giá này, chỉ một thoáng mình đã bán được 3 chai sữa”.

Gợi ý: Câu chuyện không chỉ đơn giản cho thấy một thủ pháp kích thích tiêu thụ. Nó cũng cho thấy rằng ngay cả bán hàng rong cũng cần có nhiều ý tưởng sáng tạo.

Phú ông chọn vợ
Có một phú ông chọn vợ. Sau một thời gian dài tuyển chọn mới có 3 nàng được tham gia vào vòng cuối cùng. Phú ông đưa cho 3 nàng mỗi người một nghìn đồng và nói rằng các nàng hãy đi mua một thứ gì khiến nó tràn ngập gian phòng.
Nàng A mua rất nhiều bông khiến ½ không gian của phòng tràn ngập bông.
Nàng B mua rất nhiều bóng bay và làm tràn ngập ¾ gian phòng.
Nàng C mua một ngọn nến đã làm cho gian phòng ngập tràn ánh sáng.
Cuối cùng, phú ông chọn được người có ý tưởng sáng tạo nhất – đó chính là nàng C.

Gợi ý: Câu chuyện này muốn nhắn nhủ với chúng ta rằng: Hiểu rõ nhu cầu chân thật nhất của khách hàng là điều phi thường trọng yếu.

Kẻ ăn mày
Ngày nọ, có một người ăn mày đến nhà Tiểu Vương xin ăn. Tiểu Vương bèn cho ông ta 10 đồng, ngày hôm sau người ăn xin này lại đến.
Lại cho 10 đồng, và sự việc cứ tiếp diễn như vậy trong 2 năm liền.
Rồi một ngày Tiểu Vương chỉ cho ông ta 5 đồng thay vì 10 đồng như trước kia. Người ăn mày bèn hỏi lại: “Sao trước kia ngài cho tôi 10 đồng, giờ ngài lại chỉ cho 5 đồng?”
Tiểu Vương đáp lại: “Ta đã kết hôn”.
Người ăn mày giận dữ tát Tiểu Vương một cái rồi lại một cái nữa, sau đó ông ta thốt lên: “Chết tiệt, sao ngươi lại cầm tiền của ta để đi nuôi lão bà nhà ngươi?”

Gợi ý: Không nên cung cấp thứ gì miễn phí quá lâu vì nó sẽ hình thành một thói quen, đến cuối cùng nó sẽ phản tác dụng.

Vợ chồng
Một cặp vợ chồng nọ đi dạo qua các cửa hàng. Người vợ nhìn thấy một bộ đồ ăn cao cấp và tỏ ý muốn mua. Ông chồng chê món đồ đó đắt đỏ nên không sẵn sàng chi tiền. Người bán hàng xem qua rồi nói nhỏ một câu với người chồng. Sau khi nghe xong, ông không còn do dự, liền lập tức bỏ tiền ra mua.

Tại sao người chồng lại thay đổi nhanh chóng này đến như vậy?
Người bán hàng nói: “Bộ đồ ăn này quý như thế, vợ của anh sẽ không nỡ để anh rửa chén đâu.”

Gợi ý: Quan niệm của con người rất khó cải biến, điều quan trọng là cần biết chớp thời cơ và hiểu rõ tâm lý của đối phương.

Tai hại của quản lý
Alice mua một chiếc quần diện. Sau khi mặc thử thấy quá dài, cô bèn nhờ bà nội của mình cắt giúp gấu quần. Nhưng vì bà nội nói rất bận; cô bèn tìm mẹ, nhưng mẹ lại nói không rảnh; cô đành đi tìm chị gái, thế nhưng chị gái thì lại càng không rảnh.
Alice thất vọng và lên giường đi ngủ.
Bà nội, sau khi xong hết công việc nội trợ bề bộn, bèn nhớ đến chiếc quần của cháu gái, bà đem xén bớt gấu quần cho cháu mình.
Sau đó, chị gái trở về liền đem chiếc đã quần xén rồi và xén tiếp.
Cuối cùng, mẹ của Alice khi về đến nhà cũng đem quần đã xén rồi đi xén tiếp. Hậu quả là chiếc quần của Alice không thể mặc được nữa.

Gợi ý: Quản lý không tốt sẽ rất tai hại. Đối với những yêu cầu của bản thân, chúng ta không nên phó mặc mà cần thật sự để tâm tới.

Chiếc chai

Nếu dùng một chiếc chai thủy tinh để đựng đầy sữa bò, mọi người sẽ nói: “Đây là sữa bò”.
Còn nếu đổ đầy dầu hạt cải vào chai thì mọi người lại nói rằng: “Đây là dầu cải”.
Chỉ khi bạn không đựng bất kỳ thứ gì bên trong chiếc chai thì mọi người mới công nhận “Đây là cái chai”.
Cũng giống như chiếc chai này, nếu trong tâm bạn tràn đầy thành kiến, tài phú, danh vọng thì bạn không còn là chính mình.

Gợi ý: Nếu chúng ta mong cầu có thật nhiều danh lợi thì sẽ càng khó để sống một cuộc sống đích thực của chính mình.

Chiếc bát vỡ
Một người đàn ông lớn tuổi đang gánh một gánh bát trên đường.
Đột nhiên, một chiếc bát rớt xuống đất và vỡ, nhưng ông lão không hề nhìn xuống đất mà vẫn tiếp tục đi về phía trước.
Người qua đường cảm thấy rất kỳ lạ liền hỏi: “Tại sao cái bát của ông bị rơi vỡ, ông lại không mảy may động tâm?”
Ông lão đáp: “Tại sao ta lại phải nhìn, vì nhìn nó thì nó vẫn là cái chén đã vỡ mà”.

Gợi ý: Không nên đặt tâm quá nặng vào mọi việc, cần nên chuyển biến quan niệm của mình đi một chút.

Việc vặt
Một con sóc chồn muốn quyết chiến với một con sư tử.
Tuy nhiên, sư tử lại nhất quyết cự tuyệt. Sóc chồn nói: “Ngươi sợ sao?”
Sư tử liền đáp: “Nếu như ta cùng ngươi tỷ thí, ngươi có thể đạt được danh tiếng rằng đã từng có vinh hạnh đặc biệt – ví như ‘cùng sư tử luận võ’.” Sư tử nói tiếp: “Nhưng danh tiếng của ta sẽ không còn nữa, sau này các loài động vật sẽ cười ta vì ta lại cùng sóc chồn đánh nhau.”

Gợi ý: Không nên bị dẫn động bởi những thứ không quan trọng.

Như vậy, một trong những bí quyết của thành công là cần bám sát mục tiêu, không nên lãng phí thời gian vào những việc vô bổ.
Hãy nhớ kỹ:

Cảnh giới cao nhất của học tập là Ngộ.
Cảnh giới cao nhất của con người là Xả bỏ.
Cảnh giới cao nhất của cuộc sống là Vui cười.
Cảnh giới cao nhất của tu luyện là Không (Vô vi).
Cảnh giới cao nhất của giao hữu là Thành.
Cảnh giới cao nhất của nhân sinh là Tĩnh.
Cảnh giới cao nhất của tình yêu là Cho đi.

San San biên dịch

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2016

* Những thực phẩm tuyệt đối không ăn khi uống rượu:

Đồ nhắm là thực phẩm không thể thiếu trong bàn của các bạn nhậu. Dưới đây là những thực phẩm có chết cũng không ăn khi uống rượu.

Nhiều người có thói quen nhắm bia, rượu với các loại thực phẩm khác nhau, nhưng chính những thực phẩm tưởng chừng như vô hại đó lại khiến bạn chết nhanh hơn. Nó vô cùng độc hại cho sức khỏe khiến bạn bị ngộ độc, nặng hơn là ung thư.


Các loại thực phẩm tuyệt đối không ăn khi uống rượu

Xúc xích

Ăn xúc xích khi uống rượu sẽ gây ung thư.

Ăn xúc xích có tác dụng làm gia tăng hương vị của rượu bia, giúp người uống rượu bia cảm thấy ngon miệng hơn. Tuy nhiên, trong các loại thực phẩm này có chứa axit amin hữu cơ, quá trình chế biến sẽ sản sinh ra các chất Polycycli hydrocarbon, axit amin. Nếu được ăn khi uống rượu bia, những chất trên sẽ kết hợp lại với nhau, gây những tác hại xấu cho hệ tiêu hóa, gây nên các bệnh u bướu.

Đặc biệt, trong những loại thực phẩm trên đều có chứa chất bảo quản. Những chất này kết hợp với rượu sẽ gây ra những ảnh hưởng xấu cho gan, họng,... đặc biệt đây là yếu tố gây nên các bệnh ung thư.

Cà rốt

Uống rượu ăn cà rốt giảm tuổi thọ cho gan

Theo báo VnExpress cà rốt là loại củ chứa nhiều chất dinh dưỡng và có tác dụng chữa bệnh song dùng không đúng cách có thể gây hại cho cơ thể. Các chuyên gia dinh dưỡng của Mỹ khuyến cáo: "Ăn cà rốt khi uống rượu hoàn toàn không tốt cho sức khỏe. Chất carotene có nhiều trong củ cà rốt khi kết hợp cùng chất cồn của rượu sinh ra độc tố ảnh hưởng xấu đến gan, lâu dài gây các bệnh về gan".

Tóm lại cà rốt không phải món nhắm rượu thích hợp, không nên dùng các chế phẩm từ cà rốt khi uống rượu. Các chuyên gia khuyên những người từng nhiều lần ăn cà rốt khi uống rượu phải lập tức thay đổi thói quen này. Ngay cả sau khi uống sinh tố cà rốt xong cũng không nên uống rượu ngay để tránh gây hại cho gan.

Đồ nướng

Theo báo Dân trí ăn đồ nướng uống rượu tăng nguy cơ ung thư.

Ăn đồ nướng uống rượu làm tăng nguy cơ ung thư.

Nhiều người có thói quen tụ họp, quay quần cùng người thân bạn bè bên lò nướng, vừa nhâm nhi chén rượu, vừa thưởng thức các món nướng. Tuy nhiên, cách kết hợp này hoàn toàn không có lợi cho sức khỏe .

Trong quá trình nướng, hàm lượng các chất protein có trong thực phẩm sẽ bị giảm thiểu, và đồng thời còn tạo ra chất Benzopyrene gây ung thư. Không chỉ vậy, axit nucleic trong thịt khi gặp nhiệt độ cao sẽ phân giải thành chất gây đột biến gien và ung thư. Lúc này, nếu uống rượu nhiều, hàm lượng chì trong máu tăng cao, cộng thêm các chất có hại kể trên trong các thực phẩm nướng sẽ dễ sinh u bướu trong hệ tiêu hóa.

Bởi cồn là một chất hòa tan hữu cơ, có tác dụng làm giãn nở mạch máu đường tiêu hóa, đồng thời hòa tan các protein trên bề mặt niêm mạc đường tiêu hóa, khiến các chất gây ung thư dễ dàng thẩm thấu. Hơn thế, cồn còn làm suy giảm chức năng giải độc của gan, khiến các chất gây ung thư dễ dàng phát tác; gây ức chế lên hệ miễn dịch của cơ thể, làm tăng cường hoạt tính của các chất gây ung thư.

Khả năng gây ung thư của các thực phẩm nướng có liên quan đến lượng thức ăn nạp vào cơ thể. Tốt nhất bạn không nên ăn đồ nướng quá 2 lần/tuần, và mỗi lần không nên quá 100g.

Nếu đồng thời uống rượu quá nhiều, hàm lượng chì trong máu tăng cao, các chất có hại vừa sinh ra kết hợp với cồn trong rượu dần dần tạo thành khối u trong đường tiêu hóa.

Sầu riêng

Uống rượu ăn sầu riêng có thể gây chết người.

Uống rượu ăn sầu riêng có thể gây chết người. Hàm lượng lưu huỳnh cao trong sầu riêng làm giảm việc phân giải rượu. Một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng, chiết xuất sầu riêng cản trở hoạt động của enxym phân giải chất độc aldehyt (độc tố trong rượu) đến 70%.

Khi uống rượu bia nếu ăn sầu riêng thì sầu riêng sẽ “kìm hãm” việc đào thải độc tố của rượu, khiến cho cơ thể nguy cơ cao bị ngộ độc rượu, khi vượt quá ngưỡng giải rượu của cơ thể sẽ gây ra tử vong.

Đồ có ga

Uống rượu kết hợp với đồ có ga nguy hại cho gan và dạ dày.

Đồ uống có ga kết hợp với rượu nguy hại cho gan và dạ dày. Khi uống rượu không nên sử dụng chung với các loại nước có ga, vì sẽ làm cho lượng cồn nhanh chóng lan tỏa khắp toàn thân, đồng thời sản sinh ra lượng lớn CO2 gây nguy hại cho gan, thận và dạ dày, đường ruột. Nó gây kích thích niêm mạc dạ dày, giảm bớt khả năng bài tiết ảnh hưởng tiêu hóa.

Đồng thời người mắc bệnh dạ dày đường ruột nếu sau khi uống rượu với nước có ga sẽ tăng nguy cơ bị chảy máu ruột và dạ dày. Nước có ga cũng khiến cồn nhanh chóng thẩm thấu vào hệ thần kinh trung ương, gây tăng huyết áp nhanh. Tuyệt đối không nên sử dụng đồ uống có ga với rượu bia khi nhậu.

Thùy An (T/h)

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016

* Tầm nhìn vĩ đại của Lý Quang Diệu

Ông Lý Quang Diệu đã không còn nhưng tư duy và tầm tư tưởng của vị thủ tướng sáng lập Singapore vẫn là điều mà nhiều nước châu Á hướng tới và học tập.

Cuộc chia sẻ của ông Lý với Fareed Zakaria, nhà báo nổi tiếng của Time Magazine và CNN trên Foreign Affairs cách đây 20 năm vẫn cho ta thấy những tư duy sắc sảo của chính trị gia hàng đầu châu Á trong suốt thế kỷ 20 này.

- Ông không coi nước Mỹ như là mô hình cho các nước khác.

- Lý Quang Diệu: Là một người Đông Á nhìn vào nước Mỹ, tôi thấy cả những nét hấp dẫn và không hấp dẫn. Ví dụ, tôi thích mối quan hệ tự do, thoải mái và mở giữa mọi người bất chấp địa vị xã hội, sắc tộc và tôn giáo. Và những điều tôi luôn ngưỡng mộ nước Mỹ là độ cởi mở nhất định trong tranh luận cái gì là tốt, là xấu đối với xã hội; trách nhiệm giải trình của quan chức, không có kiểu bí mật và dọa dẫm như một số chế độ.

Nhưng nhìn tổng thể, tôi thấy có những điều không chấp nhận được trong xã hội này: súng ống, thuốc phiện, tội phạm bạo lực, người vô gia cư, các hành vi lố lăng ngoài đường, nói tóm lại là xã hội đổ vỡ. Sự mở rộng quyền tự do cá nhân thích hành động hay phá phách thế nào tuỳ ý gây ra tổn thất với trật tự xã hội.

Ở phương Đông, mục đích chính luôn là trật tự xã hội ổn định để mọi người có thể có hưởng tự do của mình. Sự tự do này chỉ tồn tại trong xã hội ổn định chứ không phải ở đất nước của tranh cãi và vô chính phủ.

Để tôi cho anh ví dụ cho thấy sự khác biệt tổng thể giữa Mỹ và Singapore. Mỹ có vấn đề thuốc phiện nghiêm trọng. Giải quyết nó thế nào? Mỹ đi vòng quanh thế giới giúp các tổ chức chống thuốc phiện để tìm cách ngăn chặn những người cung cấp.

Họ chi tiền cho trực thăng, các chất diệt cây,... và khi bị đối đầu, họ bắt sống tổng thống Panama rồi mang về xét xử ở Florida. Singapore không có lựa chọn đó. Chúng tôi chẳng thể đến Myanmar rồi bắt ông trùm ở đó. Điều chúng tôi làm là cho phép hải quan và cảnh sát nếu thấy ai đó nghi ngờ phê thuốc là lập tức yêu cầu anh ta thử nước tiểu.

Nếu nước tiểu dương tính, anh ta phải đi cai nghiện ngay. Ở Mỹ anh làm vậy thì bị coi là xâm phạm quyền tự do cá nhân và bị kiện ngay tức khắc.

Quyền cá nhân ở Mỹ được coi là bất khả xâm phạm. Nhưng chẳng ai quan tâm khi quân đội đến và bắt tổng thống của một nước khác rồi đưa đến Florida và ném ông ta vào tù. Tôi chẳng thể nào hiểu được.

- Công bằng mà nói 25 năm trước ông ngưỡng mộ nước Mỹ. Vậy theo ông, chuyện gì đã xấu đi?

- Đúng, mọi thứ thay đổi. Tôi mạo muội nói là đó sự xói mòn cơ sở đạo đức của xã hội và sự mất đi trách nhiệm cá nhân. Truyền thống tự do, tri thức mà phát triển sau Chiến tranh Thế giới II cho rằng con người đã đến trạng thái hoàn hảo mà mọi thứ sẽ tốt hơn nếu con người thích làm gì thì làm. Thực tế thì chuyện đó không đúng. Có những điều cơ bản về con người mà sẽ không bao giờ thay đổi.

Con người cần những ý thức đạo đức nhất định về đúng và sai. Có những thứ là xấu xa. Anh đơn giản là xấu xa, dễ làm những việc xấu và phải chặn anh không làm những việc xấu vậy. Người phương Tây từ bỏ những nền tảng đạo đức của xã hội, tin rằng mọi vấn đề có thể giải quyết bằng một chính phủ tốt – đây là điều mà phương Đông chúng tôi không bao giờ tin.

Mô hình châu Á

- Ông nói điều ông lo lắng thật sự là không nên áp đặt hệ thống của các nơi khác vào hệ thống này vì nó sẽ không hiệu quả được. Có mô hình nào mà khả dĩ cho phát triển cả về chính trị và kinh tế? Có cái gọi là mô hình châu Á?

- Tôi không nghĩ là có mô hình châu Á như vậy. Nhưng xã hội châu Á khác xã hội phương Tây. Có sự khác biệt cơ bản giữa tư duy phương Tây và tư duy Đông Á về xã hội và chính phủ. Khi nói Đông Á tôi nói Hàn Quốc, Nhật Bản, Trung Quốc, Việt Nam vốn là sự pha trộn giữa văn hoá Trung Quốc và Ấn Độ.

Xã hội phương Đông tin rằng cá nhân tồn tại trong khuôn khổ gia đình. Anh ta không tách rời ra bối cảnh đó. Gia đình là một phần của gia đình rộng lớn hơn, rồi bạn bè rồi xã hội. Người lãnh đạo hay chính quyền không cố cung cấp cho cá nhân những gì mà gia đình có thể.

Ở phương Tây, đặc biệt sau Chiến tranh Thế giới II, chính phủ được coi là quá thành công mà nó có thể hoàn tất mọi trách nhiệm mà vốn ở các xã hội kém hiện đại hơn, điều đó thường được thực hiện bởi gia đình. Cách tiếp cận này khuyến khích các loại hình gia đình mới, như bà mẹ đơn thân chẳng hạn, tin rằng chính phủ có thể hỗ trợ thay cho người bố vắng mặt.

Đó là sự táo bạo lớn. Cách mà tôi người Đông Á sẽ tránh. Tôi sẽ không dám thử nghiệm vậy. Tôi không chắc hậu quả là gì và tôi không thích những hậu quả mà tôi thấy ở phương Tây. Anh sẽ thấy quan điểm này được chia sẻ rộng khắp ở Đông Á. Không phải là chúng tôi không có các bà mẹ đơn thân ở đây.

Chúng tôi cũng rơi vào thách thức khi chúng tôi giáo dục phụ nữ, họ độc lập hơn về tài chính và họ không còn chấp nhận những cuộc hôn nhân không hạnh phúc nữa. Có sự lo lắng lớn khi chúng tôi có những thay đổi này, đặc biệt là gia đình. Đó là những viên gạch của xã hội.

Có câu thành ngữ của Trung Quốc khái quát vấn đề này: tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Tu thân nghĩa là tự lo bản thân, tự rèn luyện, làm mọi việc để mình trở nên có ích; tề gia là lo lắng cho gia đình; trị quốc là lo lắng cho đất nước; bình thiên hạ là tất cả dưới bầu trời đều thái bình. Đó là quan niệm cơ bản của văn minh chúng tôi. Chính quyền lên rồi chính quyền xuống, nhưng quan điểm này vẫn duy trì. Chúng tôi bắt đầu bằng sự tự túc của bản thân.

- Ông sẽ làm gì để giải quyết các vấn đề Mỹ?

- Tôi sẽ làm gì à? Trước hết anh cần một xã hội trật tự. Súng ống, thuốc phiện và tội phạm bạo lực tất cả đang đe doạ trật tự xã hội. Rồi trường học, anh có bạo lực trong trường học thì sẽ không thể có giáo dục được, anh cần phải giải quyết vấn đề đó. Rồi anh phải giáo dục quyết liệt để xây dựng một thế hệ những người có kỹ năng, thông minh, uyên bác để làm việc được hiệu quả.

Tôi muốn bắt đầu với những điều đơn giản, làm việc với cá nhân, nhìn anh ta trong bối cảnh gia đình, bạn bè và xã hội anh ta. Nhưng những người phương Tây thì nói tôi sẽ giải quyết vấn đề từ trên. Một công thức màu nhiệm, một kế hoạch lớn. Tôi sẽ vẫy chiếc đũa thần và mọi thứ sẽ tự giải quyết. Đó là lý thuyết thú vị nhưng chưa thể hiện được.

Trở về với cơ bản

- Ông không tin khả năng chính quyền giải quyết được các vấn đề nghiêm trọng của xã hội nhưng ông lại tin tưởng rằng chính quyền có thể thúc đẩy kinh tế và phát triển công nghệ. Đó có phải là sự mâu thuẫn không?

- Không. Chúng tôi tập trung vào các vấn đề cơ bản ở Singapore. Chúng tôi dùng gia đình để thúc đẩy tăng trưởng kinh tế, tính toán cái mong muốn của mỗi người và gia đình anh ta vào kế hoạch của chúng tôi. Ví dụ, chúng tôi đã giúp cải thiện được trẻ rất nhiều nhờ giáo dục. Chính phủ có thể tạo ra môi trường để mọi người có thể sống hạnh phúc, thành công và có thể thể hiện mình.

Nhưng cuối cùng thì chính những gì họ làm với cuộc đời họ thì sẽ quyết định sự thành công hay thất bại về mặt kinh tế (của họ). Mặt nữa, chúng tôi may mắn là chúng tôi có văn hoá là niềm tin vào sự tiết kiệm, làm việc chăm chỉ, kính trọng cha mẹ, tôn kính gia đình mở rộng, và, trên hết, là tôn trọng trí thức và sự học.

Đương nhiên có nguyên nhân khác nữa cho thành công của chúng tôi. Chúng tôi có thể tạo ra tăng trưởng kinh tế vì chúng tôi tạo điều kiện cho những thay đổi nhất định khi chúng tôi di chuyển từ xã hội nông nghiệp lên xã hội công nghiệp. Chúng tôi có lợi thế là biết kết quả nó thế nào khi nhìn vào phương Tây và Nhật Bản.

Chúng tôi biết mình đang ở đâu và biết là mình đi đến đâu. Chúng tôi tự nhủ, “phải nhanh lên, phải xem có thể đến đó nhanh hơn”. Nhưng rất nhanh chúng tôi đối mặt với tình huống khác. Trong tương lai gần, chúng tôi sẽ đạt trình độ như Nhật Bản thì khi đó chúng tôi sẽ đi đâu tiếp. Làm sao chúng tôi có thể tăng tốc khi không biết là mình sẽ đi đến đâu. Đó là tình huống mới.

- Một số người nói rằng mô hình châu Á quá cứng nhắc để có thể thay đổi. Mô hình kiểu Mỹ thì rất linh động, để tự do buôn bán và thường xuyên thích nghi để phù hợp với thay đổi hơn là mô hình chính sách do chính quyền định hướng và hệ thống giá trị kiểu đạo Khổng.

- Đó là triết lý sống lạc quan và hấp dẫn, và tôi hy vọng nó thành sự thật. Nhưng nếu anh nhìn các xã hội qua cả ngàn năm thì anh sẽ thấy những mô thức căn bản. Nền văn minh Mỹ xuất phát tổ tiên những người hành hương, mô thức xã hội của họ là sự lạc quan và phát triển của chính phủ một cách tuần tự.

Lịch sử của Trung Quốc là của các triều đại mà lên xuống theo sự mở rộng, suy sụp của các xã hội. Và qua tất cả thăng trầm đó, gia đình, gia đình mở rộng, các họ hàng, giống như là cái bè cứu sinh của cá nhân. Các nền văn minh đã sụp đổ, các triều đại đã bị cuốn đi bởi các nhóm chinh phục khác nhau nhưng cái bè cứu sinh này đảm bảo cho nền văn minh tiếp tục duy trì và đi tới giai đoạn mới.

Không ai ở xã hội phương Đông tin rằng chính phủ có thể cung cấp tất cả. Chính chính phủ cũng không tin là vậy. Trong cuộc khủng hoảng kinh hoàng nhất, kể cả trong động đất và gió bão, thì chính các liên hệ con người sẽ giúp bạn vượt qua.

Nên quan điểm mà bạn nói rằng chính phủ luôn có khả năng tự làm mới mình trong các dạng thức mới thực tế chưa có trong lịch sử. Nhưng gia đình và cách thức con người liên hệ thì có cấu trúc và nó có thể giúp tăng cơ hội tồn tại của các thành viên của nó. Điều đó đã được thử thách qua cả ngàn năm và trong nhiều tình huống khác nhau. 

Văn hóa thành công

- Một yếu tố quan trọng của thành công kinh tế quốc gia trong quá khứ là văn hoá sáng tạo và thử nghiệm. Ở các nước Đông Á, tuy nhiên chính quyền thường ngần ngại trước môi trường tự do tư tưởng này. Điều này có ảnh hưởng gì tới hiệu suất của nền kinh tế?

- Về mặt học thuật, điều đó nghe có vẻ như là kết luận hợp lý nhưng tôi không chắc mọi thứ diễn ra vậy. Người Nhật chẳng hạn không hề kém trong chuyện tạo ra các sản phẩm mới. Tôi nghĩ các chính phủ nếu hiểu lý thuyết này và biết nhu cầu về việc thử nghiệm các lĩnh vực mới, phá vỡ các khuôn khổ hiện tại, họ có thể đảo ngược xu thế (giảm năng suất).

Người Đông Á, tất cả đều có chung tính kỉ luật rất cao, tôn trọng thày giáo, không nói lại với thày và thường học gạo, cần phải hiểu có nhu cầu tìm kiếm kiến thức như này để có công nghệ và sản phẩm mới. Dù thế nào, trong thế giới mà liên lạc điện tử giờ là ngày tức khắc, tôi không thấy cảnh mọi người tụt hậu phía sau. Bất cứ thứ gì mới đều cũng lan đi rất nhanh, dù đó là công nghệ siêu dẫn hay là lối sống mới.

- Ông có đồng ý với báo cáo của Ngân hàng Thế giới (WB) về thành công của kinh tế Đông Á mà theo tôi hiểu họ kết luận rằng tất cả các chính phủ thành công với các chính sách cơ bản, khuyến khích tiết kiệm và đầu tư, giữ lạm phát thấp, có nền giáo dục chất lượng cao...

- Tôi nghĩ WB có công việc rất khó. Họ phải viết những báo cáo rất phức tạp kiểu vậy. Nhưng có những yếu tố văn hoá mà rất ít được đề cập trong khi nó đáng được để ý hơn. Điều đó sẽ cho báo cáo có chiều sâu hơn và không bị chung chung vậy. Và như vậy thì báo cáo sẽ chính xác hơn, ví dụ để giải thích sự khác biệt giữa Philippines với Đài Loan chẳng hạn.

- Nếu văn hoá quan trọng vậy, thì những nước có văn hoá rất khác có thể sẽ không thành công như các nước Đông Á? Ông không hy vọng gì về các nước trên thế giới đang tự do hoá nền kinh tế của họ?

- Việc làm đúng những chính sách cơ bản có thể giúp, nhưng các xã hội khác sẽ không thể thành công như Đông Á vì họ thiếu những động lực nhất định. Nếu anh có nền văn hoá mà không chú trọng vào việc học, vào tri thức, chăm chỉ, vào tiết kiệm, hạn chế vui chơi để phấn đấu cho tương lai thì sự tiến bộ sẽ chậm hơn nhiều.

Nhưng anh biết đấy, các kết luận của WB là một phần của văn hoá Mỹ, và phần nào đó là của các tổ chức quốc tế. Họ phải đưa ra những kết luận kiểu rất nhạt nhẽo và chung chung, mà tôi thấy không hài lòng vì nó chẳng giải quyết các vấn đề thực. Nó đưa ra những giả thuyết hi vọng rằng tất cả con người đều bình đẳng, mọi người trên thế giới đều như nhau.

Nhưng điều đó không đúng. Các nhóm người khác nhau có những tính cách khác nhau khi họ đã tiến hoá cả ngàn năm trong tách biệt. Gen và lịch sử tương tác nhau. Người Da Đỏ Mỹ về mặt gen hoàn toàn giống người Mongoloid của Đông Á, người Trung Quốc, Triều Tiên và Nhật Bản. Nhưng một nhóm bị tách biệt ra khi eo biển Bering tách rời. Không có cầu nối cuối cùng đó, họ bị cô lập hoàn toàn ở Bắc Mỹ cả ngàn năm.

Nhóm khác, ở Đông Á, đối mặt liên tiếp với các cuộc xâm chiếm của Trung Á và liên tục tương tác với các nhóm người đi và đến. Hai nhóm này có thể có những tính cách giống nhau nhất định, ví dụ như khi anh đo kích thước não bộ, nhưng khi anh tìm hiểu sẽ thấy ngay là họ khác nhau, đặc biệt trong sự phát triển về tư duy logic, các giá trị văn hoá.

Nếu anh bỏ qua các vấn đề này vì các lý do chính trị thì tự bản thân anh đặt mình vào bãi mìn rồi. Đây là điều dẫn tới những thất vọng về chính sách xã hội mà vốn bắt đầu ở Mỹ với rất nhiều hào hứng và kỳ vọng nhưng cuối cùng đạt được kết quả rất hạn chế.

Mọi người không muốn nhìn sự vật như thực tế trái khoáy của nó.

- Văn hoá có thể quan trọng nhưng nó có thay đổi. Mô hình châu Á có thể là hiện tượng chuyển giao. Dù gì thì phương Tây cũng trải qua giai đoạn thế kỉ 18-19 mà họ là tư bản và có sự tham gia hạn chế trong nền dân chủ. Giới cầm quyền khi đó cũng lo lắng, giống như ông bây giờ, rằng có “quá nhiều” dân chủ” và có “quá nhiều” quyền cá nhân sẽ làm bất ổn trật tự. Nhưng khi các xã hội đó hiện đại hoá và kinh tế phát triển thì sẽ mở rộng ra các lĩnh vực khác của xã hội, mọi thứ thay đổi. Chẳng phải Đông Á đang thay đổi vì tầng lớp trung lưu mở rộng đòi hỏi có tiếng nói về tương lai của chính họ.

- Có sự thay đổi đột ngột ở Đông Á. Chúng tôi là các xã hội nông nghiệp và công nghiệp hóa chỉ trong 1-2 thế hệ. Những gì diễn ra ở phương Tây trong hơn 200 năm thì giờ diễn ra ở đây chỉ trong chưa đến 50 năm. Tất cả mọi thứ dồn nén và xung đột trong khoảng thời gian cực ngắn nên sẽ có những bất cập và sai sót.

Nếu anh nhìn các nước đang phát triển nhanh, Hàn Quốc, Thái Lan, Hong Kong Và Singapore, có một hiện tượng đáng kinh ngạc: sự trỗi dậy của tôn giáo. Người Hàn Quốc đã theo đạo Cơ Đốc với số lượng lớn – tôi nghĩ phải đến hơn 24%. Và đây là đất nước mà chưa bao giờ bị một nước Cơ Đốc nào chiếm làm thuộc địa cả. Các truyền thống và tôn giáo cũ, thờ cúng tổn tiên, gọi hồn, không còn làm mọi người hài lòng nữa.

Có mong muốn tìm những giải thích cao hơn về mục đích của con người, tại sao chúng ta ở đây. Điều này thường diễn ra trong các giai đoạn mà xã hội có nhiều căng thẳng. Anh sẽ thấy nước Nhật cứ mỗi lần qua giai đoạn khó khăn thì sẽ có những nhóm tôn giáo mới xuất hiện và lan rộng...

Chúng ta đang trong giai đoạn thay đổi rất nhanh và cùng lúc chúng ta cùng hướng tới một mục tiêu mà chúng ta hi vọng có gắn kết với quá khứ của chúng ta.

- Nhưng chẳng nhẽ những thay đổi kinh tế công nghệ không thể tạo ra thay đổi trong đầu óc con người?

- Đó không chỉ những là đầu óc cần thay đổi mà cả những hệ thống giá trị. Để tôi kể chuyện này. Rất nhiều gia đình người Hoa ở Malaysia đã di cư trong giai đoạn căng thẳng khi có các cuộc bạo loạn sắc tộc hồi những năm 1960 để chuyển sang sống ở Úc và Canada. Họ làm vậy vì con cháu với hi vọng họ có nền giáo dục tốt hơn bằng tiếng Anh khi Malaysia chuyển ngôn ngữ chính của mình sang tiếng Malay.

Những đứa trẻ lớn lên, đến tuổi thanh niên và rời nhà. Rồi đột ngột cha mẹ thấy sự trống trải (khi con rời đi). Họ cho con cái nền giáo dục hiện đại bằng tiếng Anh và cùng lúc đó thì mất luôn con cái mình. Đó là trải nghiệm rất sốc.

Ở Singapore cũng có những thay đổi vậy nhưng ít kịch tính hơn. Chúng tôi đang nuôi con cái trong hoàn cảnh khác so với thời chúng tôi lớn lên.

- Ông vẫn nói kiến thức, lối sống và văn hoá lan truyền rất nhanh trong thế giới này. Chả nhẽ ý tưởng về dân chủ quyền con người lại không lan truyền?

- Không nên tranh luận về mặt ngữ nghĩa đó. Hệ thống chính phủ ở Trung Quốc sẽ thay đổi. Ở Hàn Quốc, Đài Loan, Việt Nam cũng sẽ có thay đổi. Thay đổi cũng đang diễn ra ở Singapore. Nhưng kết cục thì họ cũng sẽ không thành hệ thống kiểu Mỹ, Anh Pháp hay Đức.

Chúng tôi đang tìm kiếm gì? Một dạng chính phủ mà thuận tiện, vì nó đáp ứng nhu cầu của chúng tôi, không mang tính đàn áp và tối đa hoá cơ hội. Và dù anh có mỗi người một lá phiếu, hay một số người một lá phiếu,... Tôi thì không tin hoàn toàn mỗi người một lá phiếu là tốt. Chúng tôi làm điều đó vì đó là thứ người Anh áp đặt lại và chúng tôi chưa thấy nhu cầu để thay đổi điều đó.

Về cá nhân thì tôi tin rằng, chúng ta sẽ có hệ thống tốt hơn nếu chúng ta cho tất cả những người trên 40 tuổi và có gia đình hai lá phiếu vì lúc đó anh ta cẩn trọng hơn và việc bỏ phiếu cũng vì con cái anh ta. Anh ta sẽ cẩn trọng bỏ phiếu hơn là những chàng trai trẻ dưới 30 tuổi mà chẳng biết gì.

Nhưng chúng tôi chưa thấy thay đổi là cần thiết. Nếu nó cần thiết chúng tôi sẽ làm điều đó. Rồi cùng lúc, khi một người đã trên 65, khi đó chúng ta lại có vấn đề. Tuổi lý tưởng là từ 40-60, và đến 60 tuổi thì họ nên quay trở lại 1 phiếu. Nhưng làm vậy thì sẽ rất khó để sắp xếp.

Xung đột giữa các cường quốc hủy hoại thế giới

- Phương Tây không chỉ là nơi tạo ra thịnh vượng lớn nhất cho thế giới trong suốt 4 thế kỷ qua, nó đồng thời là nơi sản sinh ra nhiều cuộc chiến nhất. Ngày nay Đông Á là nơi tập trung của tăng trưởng nhanh và một loạt các cường quốc mới cạnh nhau. Với những hệ thống chính trị khác nhau, những thù hằn từ lịch sử, cạnh tranh lãnh thổ và lượng vũ khí ngày càng nhiều. Liệu quá khứ của châu Âu có trở thành tương lai của Đông Á?

- Không, vậy thì đơn giản quá. Đây là một phỏng đoán của tôi, một lý do tại sao mà tăng trưởng ở Đông Á kéo dài trong nhiều năm hơn là vì con người và chính phủ Đông Á đã học được những bài học lớn về sự tàn khốc của chiến tranh.

Không phải các cuộc chiến toàn diện như ở Hàn Quốc mà chiến tranh du kích ở Việt Nam, ở Campuchia, ở các cánh rừng ở Malaysia, Thái, Indonesia và Philippines. Chúng tôi biết rằng càng tham chiến nhiều thì anh càng nghèo và kiệt quệ. Ở các nước chiến tranh: thế giới cứ lướt đi qua họ. Đó là bài học mà sẽ còn có ý nghĩa rất lâu, ít nhất là với thế hệ này.

- Một trong những yếu tố gây bất ổn nhất đối với hệ thống thế giới chính là sự vươn lên của một siêu cường mới. Liệu sự vươn lên của Trung Quốc có thích nghi được vào trật tự của Đông Á?

- Tôi không nghĩ chúng ta có thể nói chỉ về trật tự Đông Á. Câu hỏi là: liệu thế giới có phát triển được hệ thống mà một nước quy mô như Trung Quốc có thể tham gia vào hệ thống điều hành hoà bình và ổn định thế giới? Khoảng 20-30 năm tới, tôi nghĩ các cường quốc lớn sẽ phải thống nhất với nhau về cách kiểm soát hoà bình và ổn định, làm thế nào để tạo trật tự mà vừa hợp lý và vừa công bằng.

Chiến tranh giữa các nước nhỏ không huỷ hoại cả thế giới mà chỉ huỷ hoại chính họ mà thôi. Nhưng xung đột lớn giữa các cường quốc sẽ huỷ hoại thế giới rất nhiều lần. Đó là những điều quá nguy hại và không nên nghĩ đến.

Tôi vẫn nghĩ con đường tiến lên tốt nhất là qua Liên Hợp Quốc. Nó không hoàn hảo nhưng có gì thay thế không?

- Có gì mâu thuẫn giữa vai trò ông là chính trị gia và vai trò mới như là học giả và bình luận trên mọi vấn đề? Là chính trị gia thì ông mong nước Mỹ là điểm cân bằng lớn cho khu vực, một đất nước được kính sợ trên toàn thế giới. Là học giả, thì ông chỉ trích mô hình Mỹ rất nhiều và có vẻ như là làm ảnh hưởng rất nhiều uy tín của nước Mỹ.

- Điều đó là lố bịch. Tôi không bao giờ muốn hạ thấp uy tín nước Mỹ. Nước Mỹ có vai trò đặc biệt trong lịch sử thế giới. Là siêu cường duy nhất, với vũ khí hạt nhân và là chính phủ duy nhất không bị ảnh hưởng bởi chiến tranh trong khi các nước khác trong tro tàn. Bất cứ đế quốc cũ nào cũng sẽ cố duy trì khả năng chi phối của mình càng lâu càng tốt.

Nhưng nước Mỹ ngay từ đầu đã buộc các đối thủ của mình phục tùng, tạo ra các thay đổi công nghệ rồi chuyển giao các công nghệ này tự do và hào phóng cho châu Âu và người Nhật, tạo điều kiện để 30 năm sau họ thách thức lại chính nước Mỹ. Rồi tới 1975 thì nước Mỹ lại suy sụp. Đó cũng là chưa từng có trong lịch sử. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là chúng tôi ngưỡng mộ tất cả những gì về nước Mỹ.

Tôi nói thẳng này: nếu không có những điểm tốt mà phương Tây hướng dẫn, chúng tôi sẽ chẳng bao giờ thoát được lạc hậu. Chúng tôi sẽ vẫn là nền kinh tế lạc hậu trong xã hội lạc hậu. Nhưng chúng tôi chẳng muốn tất cả như phương Tây.

*********

Ông Lý Quang Diệu, người sáng lập đảo quốc Singapore và làm thủ tướng từ 1959 cho đến năm 1990. Năm 1965, khi Singapore tách khỏi Malaysia, GDP nước này chỉ ngang với Chile, Argentina và Mexico.

Hiện nay, GDP đầu người của Singapore gấp 4-5 lần các nước Latin đó và là một trong những nước có thu nhập cao nhất thế giới.


Henry Kissinger từng viết Lý Quang Diệu là “một trong những bất cập của lịch sử về sự không tương xứng giữa khả năng của một số lãnh đạo và quy mô sức mạnh của đất nước đó.” 

Richard Nixon, sếp của Kissinger một thời, thì khẳng định thậm chí nếu ông Lý sống vào thời điểm khác và ở vùng đất khác, ông có thể “đạt tầm thế giới của Churchill, Disraeli, hay Gladstone” (các thủ tướng mang tính lịch sử của nước Anh thời đỉnh cao).

THANH TUẤN
Lên Trên! Xuống Dưới! - See more at: http://hieuvathuongdalat.blogspot.com/2014/10/button-len-tren-xuong-duoi-hien-voi.html#sthash.FxGNpEBy.dpuf