Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

* QUAN TRỌNG LÀ HIỆN TẠI VÀ TƯƠNG LAI (một câu chuyện)

“Một lớp của trường tiểu học Mỹ có 26 học sinh đặc biệt vì chúng đều có những quá khứ tội lỗi: em thì đã từng tiêm chích, em thì đã vào trại cải tạo, thậm chí có một học sinh nữ trong một năm đã phá thai ba lần.

Gia đình đã từ bỏ chúng,
các thầy cô giáo và nhà trường cũng coi chúng là đồ bỏ đi. Cuối cùng, lớp học được giao cho cô giáo Phila chủ nhiệm.

Ngay ngày đầu tiên của năm học, Phila đã không dọa nạt, ra oai với chúng như những giáo viên trước mà cô nêu ra cho cả lớp một câu hỏi sau: “Cô kể cho các em một số điểm trong quá khứ của 3 ứng cử viên như sau:

Người thứ nhất luôn tin vào y thuật của thầy cúng. Ông ấy từng có hai người tình, ông ta hút thuốc và nghiện rượu trong nhiều năm liền.

Người thứ hai đã từng bị đuổi việc hai lần. Ngày nào ông ta cũng ngủ đến trưa, tối nào cũng uống một lít rượu brandy và cũng từng hút thuốc phiện.

Người thứ ba từng là anh hùng trong chiến đấu. Ông ta luôn giữ thói quen ăn kiêng, không hút thuốc, thỉnh thoảng mới uống rượu, thường uống bia nhưng không uống nhiều. Thời thanh niên chưa từng làm gì phạm pháp”.

Cô hỏi cả lớp trong 3 người, ai sau này sẽ cống hiến nhiều nhất cho nhân loại. Các em học sinh đồng thanh chọn người thứ 3, nhưng cô giáo làm cho cả lớp kinh ngạc khi trả lời:

“Các em thân mến, cô biết chắc chắn các em sẽ cho rằng chỉ có người thứ ba mới có thể cống hiến được nhiều cho nhân loại. Nhưng các em đã sai rồi đấy.

Ba người này là những nhân vật nổi tiếng trong thế chiến thứ 2:

Người thứ nhất là Franklin Roosevelt, tuy tàn tật nhưng ý chí kiên cường, ông đảm nhận chức vụ tổng thống Mỹ trong bốn nhiểm kỳ liên tiếp.

Người thứ hai là Winston Churchill, thủ tướng nổi tiếng nhất trong lịch sử nước Anh.

Người thứ ba là Adolf Hitler, con ác quỷ phát xít đã cướp đi sinh mạng của hàng chục triệu người dân vô tội”.

Khi cô nói xong, tất cả học sinh đều ngây người nhìn cô và như không tin nổi những gì chúng vừa nghe thấy. Cô giáo nói tiếp:

“Các em có biết không, những điều mà cô nói về ba nhân vật này là quá khứ của họ. Còn sự nghiệp sau này của họ, là những việc mà họ đã làm sau khi họ thoát ra khỏi cái quá khứ đó. Các em ạ, cuộc sống của các em chỉ mới bắt đầu, vinh quang và tủi nhục trong quá khứ chỉ đại diện cho quá khứ. Cái thực sự đại diện cho cuộc đời một con người chính là những việc làm ở hiện tại và tương lai. Hãy bước Ra từ bóng tối của quá khứ, bắt đầu làm lại từ hôm nay, cố gắng làm những việc mà các em muốn làm nhất trong cuộc đời mình, các em sẽ trở thành những người xuất chúng… “.

Sau khi những học sinh này trưởng thành, rất nhiều người trên cương vị công tác của mình đã đạt được nhiều thành tích đáng tự hào: Có người trở thành bác sĩ tâm lý, có người trở thành quan tòa, có người trở thành nhà du hành vũ trụ. Điều đáng nói là, Robert Harrison, cậu học sinh thấp nhất và quậy phá nhất lớp, giờ đây trở thành giám đốc tài chính trẻ nhất của phố Wall”.

Trong cuộc đời của con người, mỗi ngày đều có thể là một sự bắt đầu mới mẻ và hướng thiện, những vinh quang và tủi nhục của ngày hôm qua đều trở thành dĩ vãng. Chỉ cần bạn thực sự chịu trách nhiệm với bản thân, chịu trách nhiệm với tương lai, tích cực nỗ lực để gia nhập vào đội ngũ những người cầu tiến, ngày mai chắc chắn bạn sẽ thành công.
Kim Anh


15 nhận xét:

  1. Hãy bước Ra từ bóng tối của quá khứ, bắt đầu làm lại từ hôm nay, cố gắng làm những việc mà các em muốn làm nhất trong cuộc đời mình, các em sẽ trở thành những người xuất chúng… “.
    ***************
    Chị ơi... dù dã U70 rồi... nhưng em vẫn thấy đúng , chị à...
    Chúc chị Cá tháng 4 vui vẻ ( không đùa ạ)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng thế Hạt Cát nhỉ. Chúng ta không nên nhìn về quá khứ một cách nặng nề. Cần phải sống, cho nên hiện tại và tương lai mới là điều quan trọng.

      Xóa
  2. Câu chuyện thật đơn giản, nhưng thâm thuý. Phải hướng cho con, cháu chúng ta đừng sợ quá khứ mà phải nhìn về hiện tại và tương lai.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn Hồng Phương Đặng. Không nên quên quá khứ vì đó là bài học, nhưng không khắt khe hoặc nặng nề nhìn về quá khứ, không mặc cảm vì quá khứ, mà phải phấn đấu cho hiện tại và tương lai. Nếu hướng được cho con cháu làm như vậy thì tuyệt quá bạn nhỉ.

      Xóa
  3. CÔ GIÁO QUẢ LÀ NHÀ SƯ PHẠM GIỎI...TRONG MỖI CON NGƯỜI ĐỀU CÓ MẶT TỐT. BIẾT KHƠI DẬY CÁI TỐT ...KHÔNG PHẢI AI CŨNG LÀM ĐƯỢC,
    EM CHÚC CHỊ VUI!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Các học sinh và mọi người đều phải cảm ơn cô giáo này. Cô phải là một người nhân hậu và là nhà sư phạm giỏi Song Thu nhỉ. Cảm ơn ST đã chia sẻ.

      Xóa
  4. QUAN TRỌNG LÀ HIỆN TẠI VÀ TƯƠNG LAI cứ nhìn vào các bạn lớp ta cũng thấy điều đó.
    Theo mình nó còn bị phụ thuộc vào số phận nữa!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chắc chắn còn phụ thuộc vào số phận, hoàn cảnh, môi trường và điều kiện của đương sự. Cảm ơn T Mai.

      Xóa
  5. Mình cũng chứng kiến không ít người (ngay cả trong bạn bè chúng ta), thời đi học phổ thông không có gì là xuất sắc (như học lực bình thường, có khi còn kém, khả năng văn thể... chẳng có gì, còn nghịch ngơm và "gai" nữa, nên bị xếp vào "diện cá biệt"). Thế mà sau này các bạn ấy phấn đấu, rèn luyện tốt (và có cả yếu tố "may mắn"), nên đã trở thành những người khá nổi tiếng và thành đat. Đúng là quá khứ chỉ để tham khảo, quan trọng là hiện tại và hướng đến tương lai.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất cảm ơn những ý kiến của bạn Hải Trần Trung. Trong cuộc sống có rất nhiều trường hợp như vậy bạn nhỉ. Đó là những người giầu nghị lực và có ý chí tiến thủ, biết sai và sửa sai, ngã rồi biết đứng dậy và dũng cảm đi lên.

      Xóa
  6. Rất xin lỗi các bạn, bây giờ tôi mới kịp trả lời hết các com của các bạn ở bài trước ( "MỘT CHUYỆN KỲ LẠ VÀ LÝ THÚ (nước có cảm xúc?). Xin mời các bạn có COM hãy vào đọc nhé.

    Trả lờiXóa
  7. Vai trò của cô giáo trong bài này cũng vô cùng quan trọng. Ai cũng có lúc rơi vào vùng tối, tự mình khó thoát ra nổi, nhưng nếu có người nâng đỡ, khuyến khích thì sẽ tìm thấy tương lai, thậm chí bắt đầu một cuộc đời mới. Tôi nghĩ rằng ở tuổi chúng ta, nếu quan tâm, chúng ta có thể giúp ích được cho nhiều người như vậy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Những người đã sa ngã muốn làm lại cuộc đời mà có được sự động viên giúp đỡ của người khác thì sẽ dễ dàng vượt qua những mặc cảm của xã hội và có điều kiện tiến bộ hơn. Nhất là khi được xã hội hoặc nhiều người tạo điều kiện cho, chứ không xa lánh. Chúng ta làm gì được cho họ thì rất nên làm, mình nhất trí với Ánh.

      Xóa
  8. Cụ sưu tầm được nhiều chuyện hay chuyện lạ . Những chuyện mang ý nghĩa giáo huấn như thế này đúng cho mọi quốc gia, mọi thời đại . Tuy nhiên theo tôi còn một yếu tố nữa cũng rất quan trọng, đó là môi trường sống . Để cái thiện nẩy mầm và phát triển phải có mảnh đất tốt . Tại sao ở nước ta những người mãn hạn ra tù hoàn lương ít hơn những kẻ tái phạm ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cụ nói phải, môi trường và xã hội nên tạo điều kiện tốt cho họ làm lại cuộc đời. Có khi họ muốn làm lại nhưng vì không có công ăn việc làm, sống khổ quá nên lại đi theo đường cũ... Hoặc sự thành kiến, không tin tưởng của những người xung quanh cũng khiến họ không muốn hoàn lương, v.v... Cảm ơn cụ đã qua thăm.

      Xóa

*****************************************************
:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)

* Click vào dòng Đăng ký qua email để nhận thông báo trả lời comment.
* DÙNG CÁC THẺ SAU ĐỂ ĐƯA VÀO COM:
- Ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
- Video: [youtube]Link Video[/youtube]
- Nhaccuatui: [nct]Link nhạc[/nct]
- Link : CLICK HERE
*******************************************************

Lên Trên! Xuống Dưới! - See more at: http://hieuvathuongdalat.blogspot.com/2014/10/button-len-tren-xuong-duoi-hien-voi.html#sthash.FxGNpEBy.dpuf