Kiệt tác thiên nhiên có một không hai trên thế giới chính là dòng sông Cona Cristales thuộc khu bảo tồn quốc gia Macarena của đất nước Colombia.
Người ta gọi nó với cái tên “dòng sông chảy từ thiên đường”, “dòng sông huyền thoại” hay “chốn ngâm mình của thần tiên”.
Có chiều dài 100 km và cũng không quá rộng, dòng sông đã được một nhà thám hiểm khám phá từ năm 1980.
Dòng sông càng trở nên siêu thực trong thời điểm giao thoa giữa mùa mưa và mùa thu.
Lúc này, mực nước tại sông vừa phải giúp cho mặt trời soi tỏa, sưởi ấm đến đáy sông.
Đây là thời điểm thuận lợi tạo điều kiện cho những loài thủy sinh phát triển rực rỡ, hoàn hảo nhất.
Trước đó, đáy sông chỉ giống như một chiếc phản đá khổng lồ, với màu xanh rêu cũ kĩ, u buồn.
Bí ẩn của dòng sông Cona Cristales nằm ở chính loài cây có tên macarenia.
Chính “cây thần” này đã biến một dòng sông đơn điệu, u buồn thành chốn lung linh, vô thực.
Từ màu xanh lá cây chuyển sang màu đỏ tươi, vàng cam rồi nâu sậm, nổi lên trên nền vàng của cát kết hợp với những mảng tối từ những hốc đá, đã tạo nên một bức tranh sống động mà không nơi nào có được.
Đường đến dòng sông không thuận lợi, người ta phải đi xe đạp, cưỡi ngựa hoặc đi bộ để tới. Tuy nhiên, vẻ đẹp khó cưỡng của Cona Cristales khiến người hiếu kỳ không nản lòng.
Hàng năm, từ tháng 7 đến tháng 12 người ta ùn ùn kéo nhau đổ về Cona Cristales với mong ước được một lần ngâm mình dưới dòng “sông tiên”.
Nhằm bảo vệ dòng sông, ban quản lý khu bảo tồn không cho phép du khách qua đêm và nấu nướng bên dòng sông.
Lượng người tới đây đông tới mức chính quyền sở tại và quản lý trực tiếp khu bảo tồn phải đóng cửa trong mấy năm.
Du khách không chỉ bị hấp dẫn bởi màu sắc, mà còn bởi cả địa chất nơi đây.
Những tảng đá bên sông có niên đại 1,2 tỷ năm, được coi là lâu đời nhất trên thế giới.
Đây là vùng trầm tích của Shield Guaiana. Di sản này đang được bảo tồn, gìn giữ nghiêm.
Vẻ đẹp không tin nổi của một dòng sông.
Vẻ đẹp không tin nổi của một dòng sông.
Vẻ đẹp không tin nổi của một dòng sông.
Vẻ đẹp không tin nổi của một dòng sông.
Vẻ đẹp không tin nổi của một dòng sông.
Vẻ đẹp không tin nổi của một dòng sông!
Dòng sông này có nhiều màu sắc đẹp lung linh như trong chuyện thần thoại ấy! Nếu nhào xuống đây tắm thì mình sợ loài thủy sinh bám vào người, nhìn nước không trong vắt vẫn có cảm giác BẨN lắm!
Trả lờiXóaCảm ơn Hoàn đã tải về!
Mình cũng có carmgiacs như vậy. Có lẽ chỉ nên ngắm thôi bạn ạ.
XóaThế gian bao điều kỳ diệu!
Trả lờiXóaChắc còn nhiều điều kỳ diệu khác nữa mà con người chưa khám phá ra.
XóaThật tuyệt vời, thiên nhiên tạo hóa thật đẹp, em cũng có cảm giác như chị gái Thanh Mai, nếu để tắm em cũng có cảm giác sờ sợ, nhỡ có đỉa thì chết, em sợ đỉa nhất trên đời hì hì
Trả lờiXóaChúc chị cuối tuần bình an nhé ! (~_~)
[img] http://img1.imagehousing.com/39/29ffb61f7c3aeaad13694687954ae00f.gif [/img]
Ở sông nước luôn chảy chắc không có đỉa đâu BD ạ, mình cũng sợ đỉa lắm, chắc chỉ mấy bác đi làm ruộng lội bùn quen mới không sợ đỉa thôi nhỉ.
XóaCụ ơi, nó quá đẹp, tôi mới xem ở trên mạng mấy hôm nay thôi, nhưng hôm nay xem lại vẫn mê.
Trả lờiXóaĐúng là đẹp thật, nhưng nhiều chỗ đỏ quá trong cũng ghê ghê ...
XóaĐẹp thì đẹp thật , như xứ sở Thần tiên ... hay thủy cung, mà cũng sờ sợ... chị Hoàn nhỉ!
Trả lờiXóaHạt Cát nhận xét đúng quá, trông như ở Thủy cung thật đấy.
XóaĐúng là " Vẻ đẹp không tin nổi của một dòng sông!". Thiên nhiên là nhà sáng tạo vĩ đại nhất chị nhỉ.
Trả lờiXóaKhông biết còn những sáng tạo nào của Thiên nhiên mà con người chưa biết NC nhỉ, chắc còn nhiều lắm. .
XóaThên nhiên kỳ bí không tin nổi là có thật trên thê giàn này. !
Trả lờiXóaCàng ngày càng thấy sự hiểu biết của mình thật hạn hẹp. Trên thế gian còn bao điều kỳ diệu mà mình chưa biết TDH nhỉ. Các nhà thám hiểm, các nhà bác học cứ tìm tòi, khám phá mãi.
XóaTôi đã quen với hình ảnh dòng sông xanh. Nên mới thuộc lòng câu thơ của Huy Cận " Mắt em như một dòng sông/ Thuyền ta bơi lặng trong dòng mắt em". Nếu mắt em thế này thì hóa ra em đã bị lây dịch ....đau mắt đỏ rồi ! huhuhuhu
Trả lờiXóaNhưng cũng phải cảm ơn cụ TH đã chăm chỉ sưu tầm rất nhiều điều thú vị cho dân Làng mở rộng tầm hiểu biết !
Cảm ơn cụ Calathau, nhà thơ hay liên tưởng lãng mạn. Nhưng câu thơ của cụ bây giờ có lẽ phải thay bằng câu:
Trả lờiXóaMắt em như nổi cơn giông
Thuyền ta bỏ chạy khỏi dòng mắt em!