1. CHĂN VỊT
Người ta bỏ học thành tài (3 nhân vật nổi tiếng trong ảnh dưới)
Thành giàu, nổi tiếng, nên ai cũng thèm
Học đòi theo họ tôi liền
2. DẠP CHIẾU PHIM SỐ 3
Những năm 1980 ở Vinh còn có ba rạp chiếu phim. Một bác nông dân từ Nam Thanh (Nam Đàn) xuống chợ Vinh, đón một anh xe đạp lai: “Chú cho bác đến rạp chiếu bóng số 3”. Anh xe lai ngạc nhiên: “Rạp số 3 là rạp mô bác?”. ‘Chú cứ đùa. Bác ở Nam Đàn mà đưng biết nựa là chú”.
Có lẽ sợ bị chê là quê, hơn nữa cũng không muốn bỏ lỡ một khách hàng nên anh chàng xe lai mời bác nông dân lên xe, cắm cổ đạp. Anh đưa bác nông dân đến rạp Cửa Đông, vì nghĩ rằng rạp này nhỏ nhất, nên chắc là rạp số 3. Thế nhưng, sau khi khi ì ạch đạp hơn ba cây số, đưa bác nông dân đến đây, thì bác lắc đầu: “Đây là rạp Cửa Đông, răng chú lại lừa tui là rạp số ba?”.
Nếu đây không phải rạp số 3 thì chắc rạp Bến Thủy là rạp số 3. Nghĩ thế anh chàng lại cắm cổ đạp gần bốn cây số nữa xuống Bến Thủy. Bác nông dân lại lắc đầu: “Đây là rạp Bến Thủy. Răng chú lại đưa tui đến đây?”. Trời ạ! Thế thì chỉ còn một rạp nữa thôi. Anh ta lại ngược đường gần 6 cây số nữa về đường Quang Trung.
Vừa trông thấy rạp chiếu phim 12-9, bác nông dân đã reo lên: “Tui trụt đây. Rạp chiếu bóng số 3 đây rồi!”. Chàng xe lai ngơ ngác: “Đây là rạp mười hai chín, răng bác lại nói là rạp số 3”. “Chú lại trêu bác rồi. 12 trừ 9 là 3 chơ chi nựa. Tui học cọ lớp 3 đưng biết, các chú ở thành phố học cao răng không?”.
Mặc anh chàng xe lai giải thích đó là cái gạch nối, bác nông dân vẫn khăng khăng: “Tui nỏ biết gạch nối, gạch niếc chi hết, cứ gạch ngang ra rứa là tui kêu dấu trừ”.
“Nói như bác thì chả lẽ lại đọc: Độc lập “trừ” tự do, “trừ” hạnh phúc à?”. “Chơ răng!”
Hai vợ chồng đang ăn sáng. Bất chợt, cô vợ hỏi:
- Anh này, anh biết hôm nay là ngày gì không?
Người chồng gật đầu và đi thẳng đến công sở. Khoảng 10 giờ, một bó hoa lớn được gửi tặng cô vợ. 12 giờ, hiệu may sang nhất thành phố đem đến một bộ váy. Cô vợ tràn trề hạnh phúc gọi đến công ty chồng:
- Anh yêu, chưa bao giờ em có một ngày Quốc khánh Pháp đẹp như vậy?
- ?!!
Con: Tại sao đầu của cha không có tóc?
Cha: Vì cha hoạt động về trí óc, da đầu rung rinh nên tóc không mọc được.
Con: Bây giờ thì con hiểu vì sao mà miệng mẹ không có râu.
Cha (nói thầm): Ừ.
3. Hiểu nhầm
Hai vợ chồng đang ăn sáng. Bất chợt, cô vợ hỏi:
- Anh này, anh biết hôm nay là ngày gì không?
Người chồng gật đầu và đi thẳng đến công sở. Khoảng 10 giờ, một bó hoa lớn được gửi tặng cô vợ. 12 giờ, hiệu may sang nhất thành phố đem đến một bộ váy. Cô vợ tràn trề hạnh phúc gọi đến công ty chồng:
- Anh yêu, chưa bao giờ em có một ngày Quốc khánh Pháp đẹp như vậy?
- ?!!
4. Hoạt động
Có người con hỏi cha mình:Con: Tại sao đầu của cha không có tóc?
Cha: Vì cha hoạt động về trí óc, da đầu rung rinh nên tóc không mọc được.
Con: Bây giờ thì con hiểu vì sao mà miệng mẹ không có râu.
Cha (nói thầm): Ừ.
5. Chuyện vợ chồng
Nửa đêm, chuông điện thoại nhà bác sĩ reo. Giọng nói hốt hoảng của một khách hàng quen.
- Alo, bác sĩ ơi! Ông đến ngay nhà tôi đi, thằng con trai tôi nó lỡ nuốt cái bao cao su vào bụng rồi.
- Được rồi, tôi đến ngay.
Bác sĩ vội thu dọn đồ nghề và chuẩn bị ra khỏi cửa nhà, đột nhiên chuông điện thoại lại vang lên. Vẫn giọng nói khi nãy:
- Thôi khỏi bác sĩ, tôi tìm được cái khác rồi.
- Alo, bác sĩ ơi! Ông đến ngay nhà tôi đi, thằng con trai tôi nó lỡ nuốt cái bao cao su vào bụng rồi.
- Được rồi, tôi đến ngay.
Bác sĩ vội thu dọn đồ nghề và chuẩn bị ra khỏi cửa nhà, đột nhiên chuông điện thoại lại vang lên. Vẫn giọng nói khi nãy:
- Thôi khỏi bác sĩ, tôi tìm được cái khác rồi.
6. Đều nhầm cả thôi
Viên cảnh sát nhìn ông nha sĩ cầm kìm và chiếc răng hàm của mình, nổi cáu quát:
- Này ông, ông có điên không đấy! Tại sao lại nhổ nhầm vào chiếc răng hàm của tôi?
Tay nha sĩ tỉnh bơ và nói:
- Thế ông không tóm nhầm ai bao giờ chắc?
- Này ông, ông có điên không đấy! Tại sao lại nhổ nhầm vào chiếc răng hàm của tôi?
Tay nha sĩ tỉnh bơ và nói:
- Thế ông không tóm nhầm ai bao giờ chắc?
7. Tình huống không tính tới
Một luật sư đang biện hộ cho một người bị buộc tội ăn trộm. Luật sư nói với tòa:
- Kính thưa ngài, tôi xin trình bày rằng thân chủ của tôi không hề đột nhập vào căn nhà đó. Anh ta thấy cửa sổ phòng khách mở trống và chỉ thọc cánh tay phải vào để lấy ra vài món đồ vặt vãnh. Đấy, cánh tay của thân chủ tôi đâu phải là chính anh ta, và tôi không hiểu sao ngài có thể trừng phạt cả một con người vì một sai phạm chỉ do một phần tứ chi của người ấy thực hiện.
Quan tòa cân nhắc lý luận này một lâu rồi trả lời:
- Lý luận của anh trình bày rất khéo. Xét theo lý lẽ đó, tôi tuyên án cánh tay của bị cáo một năm tù giam. Có đi theo cánh tay hay không là tùy ở bị cáo.
Bị cáo mỉm cười, rồi với sự trợ giúp của luật sư, tháo rời cánh tay giả ra, đặt trên ghế và ra về.
- Kính thưa ngài, tôi xin trình bày rằng thân chủ của tôi không hề đột nhập vào căn nhà đó. Anh ta thấy cửa sổ phòng khách mở trống và chỉ thọc cánh tay phải vào để lấy ra vài món đồ vặt vãnh. Đấy, cánh tay của thân chủ tôi đâu phải là chính anh ta, và tôi không hiểu sao ngài có thể trừng phạt cả một con người vì một sai phạm chỉ do một phần tứ chi của người ấy thực hiện.
Quan tòa cân nhắc lý luận này một lâu rồi trả lời:
- Lý luận của anh trình bày rất khéo. Xét theo lý lẽ đó, tôi tuyên án cánh tay của bị cáo một năm tù giam. Có đi theo cánh tay hay không là tùy ở bị cáo.
Bị cáo mỉm cười, rồi với sự trợ giúp của luật sư, tháo rời cánh tay giả ra, đặt trên ghế và ra về.
8. Bác sĩ cũng bó tay
Trong phòng bệnh:
- Với biểu hiện như thế này, có thể khẳng định chắc chắn là anh đã bị nhiễm độc rất nặng.
- Trời ơi! Nguy hiểm quá! Vậy thưa bác sĩ, tôi bị nhiễm chất độc gì ạ?
- Điều này chúng tôi chỉ có thể trả lời sau khi đã khám nghiệm tử thi.
- !!!
- Các anh sẽ làm gì với số tiền thưởng đó?
- Điều mà chúng tôi chắc chắn sẽ phải làm đầu tiên là sửa cái thắng của chiếc xe chữa cháy chết tiệt đó!!!
- Với biểu hiện như thế này, có thể khẳng định chắc chắn là anh đã bị nhiễm độc rất nặng.
- Trời ơi! Nguy hiểm quá! Vậy thưa bác sĩ, tôi bị nhiễm chất độc gì ạ?
- Điều này chúng tôi chỉ có thể trả lời sau khi đã khám nghiệm tử thi.
- !!!
9. Chỉ tại cái thắng xe
Một đám cháy bắt đầu từ một bãi cỏ đang lan gần tới một nông trại ở Indiana. Sở cứu hoả gần đó liền cử người đến. Nhưng đám cháy đã vượt quá tầm kiểm soát của họ, vì thế người ta liền gọi cho những người lính cứu hoả tình nguyện của vùng lân cận để nhờ giúp đỡ.
Và những người lính tình nguyện đến trên một chiếc xe chữa cháy cũ kỹ. Họ dũng cảm lái chiếc xe lao thẳng vào đám cháy và dừng lại ở giữa ngọn lửa. Những người lính cứu hoả nhảy ngay ra khỏi chiếc xe và bắt đầu xịt nước tứ phía. Chẳng bao lâu sau đó họ đã có thể kiểm soát được ngọn lửa, không cho nó lan ra.
Ông chủ trang trại cảm thấy rất thán phục sự dũng cảm của những người lính cứu hoả tình nguyện, ông liền thưởng cho họ 1000 đôla.
Vào ngày hôm sau một tờ báo ở địa phương đã hỏi đội trưởng của đội lính cứu hoả tình nguyện:
- Điều mà chúng tôi chắc chắn sẽ phải làm đầu tiên là sửa cái thắng của chiếc xe chữa cháy chết tiệt đó!!!
10. Không bắt chước được đâu
Trong toa tàu nọ có sáu vị khách, ba người là kế toán và ba người là luật sư.
Trong chuyến đi, ba vị kế toán mua đủ ba vé còn ba vị luật sư chỉ mua chung một vé. Đến lúc soát vé, cả ba vị luật sư đứng lên đi vào nhà vệ sinh, người soát vé gõ cửa, một vé được chìa ra khe cửa. Chuyến đi đến đích an toàn.
Chuyến về, ba vị kế toán rút kinh nghiệm chỉ mua một vé cho cả ba. Còn ba vị luật sư lại không mua vé. Khi người soát vé chuẩn bị đến, ba vị kế toán đứng dậy vào nhà vệ sinh, ba người luật sư cũng đứng lên vào nhà vệ sinh bên cạnh, nhưng một người trước khi vào đã gõ cửa phòng vệ sinh có ba vị kế toán. Cạch... cạch... một tấm vé chìa qua khe cửa, vị luật sư cầm lấy và bước nốt vào nhà vệ sinh!?
11. Nhà thơ Tố Hữu mần nghề chi?
(FB Phạm Xuân Cần)
Năm ấy có Đại hội Hội nhà văn Việt Nam. Một hôm cố nhà văn Bá Dũng gặp mình: “Bọn mình là những nhà văn thuộc Chi hội Nhà văn Việt Nam ở Vinh, chuẩn bị đi Đại hội. Ông xem Thành ủy có gặp gỡ chỉ đạo chi không?”. Mình cười: “Chỉ đạo, chỉ điếc chi bác. Em sẽ có quà cho các bác, đồng thời tối mai mời các bác ra Nhà hàng Hoa Phượng Đỏ ta mần bựa”. Ông Bá Dũng cũng cười: “Chỉ có chú mi là hiểu bác”. Tối hôm đó vui lắm, chả phân biệt chủ khách gì, tuổi tác, chức vụ gì, chỉ thi nhau uống và thi nhau nói phét. Đặc biệt là các bác nhà văn, nhà thơ, thôi thì trên trời dưới đất, đủ thứ chuyện.
Hôm đó nhà văn Bá Dũng kể giai thoại về nhạc sỹ An Thuyên viết bài Huế Thương. Té ra là do ngồi bờ sông Hương uống bia hơi nhiều quá, mà lại thiếu “đầu ra”, cho nên mới phải “Anh cầm trong tay, ra đứng bờ sông. Sông Hương tấp nập, mần răng đặng chừ?”. May mà có một cô “Em che nón đợi và em thẹn thùng”. Rứa là ra Huế Thương để đời.
Nhà thơ Thạch Quỳ thì nhấp chén rượu rồi thủng thẳng hỏi mọi người: “Tui đố các ông nhà thơ Tố Hữu hồi trước mần nghề chi?”. Mình đoán chắc là câu hỏi mẹo của bác Huấn nên không nói gì. Mấy thằng cùng đi với mình láu táu kể ra các chức vụ Đảng và Nhà nước của bác Tố Hữu... “Trật!”, nhấp tiếp, nhà thơ Thạch Quỳ mới nói: “Nhà thơ Tố Hữu trước làm lái xe cho Bác Hồ!”. Mọi người ngớ ra: “Mần chi có chuyện nớ!”. Tranh cãi nhau ỏm tỏi. Bác Huấn khi đó mới đủng đỉnh: “Rứa là các ông không đọc thơ Tố Hữu rồi. Này nha, ông Tố Hữu viết: “Bác bảo đi là đi/ Bác bảo thắng là thắng”. “Thắng” tiếng miền Nam là phanh. Bác bảo phanh là phanh. Không lái xe cho Bác thì mần chi nựa!”.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhững câu chuyện vui rất hay.
Trả lờiXóaHình như bạn Tiến Hoàn đã bỏ bớt một số ảnh động và video trang trí cho blog? Do đó mở nhanh hơn mọi khi. Thú thật trước đây mở blog của TH mất nhiều thời gian hơn so với các blog khác, có lẽ vì nhiều ảnh động, nhưng tôi không dám nói vì sợ rằng lý do là vì tốc độ xử lý máy của tôi quá chậm.
Lẽ ra bạn nên nói cho mình biết sớm về việc này để mình sửa sai sớm hơn. Nhưng muộn vẫn hơn không, mình cảm ơn bạn, sẽ tiếp tục sửa.
XóaTÔI THÍCH NHẤT CÂU CHUYỆN RẠP CHIẾU BÓNG SỐ 3.
Trả lờiXóaTiếp ý của cụ KyGai, tôi thấy blog của cụ TH vẫn còn "Nặng", vào hơi bị lâu.
Tôi cũng thích câu chuyện đó, thêm nữa là vì họ nói tiếng miền trong nên nghe hay hay. Cảm ơn cụ cho biết blog bị NẶNG. Tôi sẽ sửa lại.
Xóa"“Nói như bác thì chả lẽ lại đọc: Độc lập “trừ” tự do, “trừ” hạnh phúc à?”. “Chơ răng!”
Trả lờiXóaRất lí thú.
Chúc chị cuối tuần vui nhé.
Cảm ơn Nam Cua. Chúc bạn tuần mới tràn ngập niềm vui. Đúng là câu chuyện rất lý thú Nam Cua nhỉ.
XóaChuyện nào cũng hay, em thích cái chuyện nói về nhạc sỹ An Thuyên nhất! Các cụ hóm thật!HI
Trả lờiXóaTôi thích nhất câu chuyện đầu tiên vì
Trả lờiXóaNgười kinh doanh đất giàu to
Đất tôi mua đã thành tro mất rồi !
“Nói như bác thì chả lẽ lại đọc: Độc lập “trừ” tự do, “trừ” hạnh phúc à?”. “Chơ răng!”
Trả lờiXóa.
Đọc chuyện chị gái sưu tầm cười chảy nước mắt, nhất là tiếng miền trung quê em, chị gái vui thật làm em vui lây, chuyện về các nhà văn nhiều chuyện vui cười lắm chị, em có lần nghe kể bảo các bác nhà văn xây dựng cơ quan đừng xây WC... vì các cụ hay chửi nhau rồi còn xây WC làm gì hì hì
Tuần mới an lành chị gái nha ! Một nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ, dại chi ko cười chị nhỉ ? (~_~)
[img] http://www.oyegraphics.com/o/good_morning/good_morning_127.gif [/img]